ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1092

vọng có thể tìm được thứ gì đó?

Trong đại điện trống rỗng, yên tĩnh không tiếng động, thân ảnh xinh xắn

lanh lợi tìm kiếm khắp nơi, cẩn thận mà chăm chú, dù một góc nhỏ cũng
không bỏ qua, thỉnh thoảng lật cái ghế, dở cái bàn, thời gian trôi qua từng
phút từng giây, tựa hồ còn không có đầu mối gì, Phượng Lan Dạ nâng
người lên đang chuẩn bị bỏ cuộc, bỗng nhiên ở góc của một tấm nệm
giường êm, hấp dẫn tầm mắt của nàng, trải qua một phen tìm kiếm vừa rồi,
phát hiện bên trong góc tận cùng giường êm, màn ngủ có chút rời rạc, tựa
hồ bị phá, nhẹ nhàng phiêu động bay lên, rõ ràng là bị kéo xuống.

Trong cung không thể so với nơi khác, làm gì có đồ kém chất lượng, trừ

phi là có người cố ý gây nên, nghĩ như thế, không khỏi bước qua đó, chậm
rãi ngồi xổm người xuống, sắc mặt ngưng trọng mà âm ngao, bàn tay nhỏ
bé đột nhiên nhấc lên, chỉ thấy bên trong gấm rèm kia lộ ra một khối tường
kép (tường 2 lớp)màu trắng, mà bên trên tường kép, có viết mấy chữ, màu
đỏ sẫm, chữ viết kia rõ ràng là vết máu, trải qua gió bụi thời gian, nó đã
mất đi màu đỏ tươi vốn có, biết thành màu đen .

Dòng chữ ghi rõ: Diệp Nhi, mẫu phi yêu con.

Trong một lúc, Phượng Lan Dạ như bị điện giật, quanh thân cứng ngắc,

hơi thở trong lồng ngực dũng mãnh lao tới, nước mắt lại càng tràn đầy ở
trong con ngươi, nơi này nhất định từng xảy ra chuyện thê thảm không nỡ
nhìn, Ngọc phi cũng không phải là tự sát, nếu như nàng tự sát, tại sao lưu
lại mấy chữ này, nếu nàng cố gắng quên mình để lưu lại mấy chữ bằng
máu, nói rõ nàng thật yêu Nam Cung Diệp, nàng làm sao có thể nhẫn tâm
bỏ rơi con của mình đâu, cho nên lúc đó nhất định xảy ra chuyện gì làm
cho nàng phải buông tha cho tánh mạng của mình, vì vậy, nàng để lại mấy
chữ này, hi vọng có một ngày Diệp Nhi của nàng có thể thấy, và biết nàng
rất thương hắn .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.