tới chuyến đi Định Châu này, tình cảm Vương gia cùng Vương Phi lại nồng
đậm thêm, chỉ cần Tiểu Vương phi lớn lên một chút là tốt rồi.
Ôm nhau trong chốc lát, hai người buông ra, lòng dạt dào tràn đầy tình ý,
cùng nhau tay nắm tay hướng về khách sạn đi tới, ngày mai đến Định Châu
rồi, không biết chuyện kế tiếp sẽ có gì chào đón bọn họ, nhưng bọn họ sẽ
cùng nhau gánh lấy, có khó khăn hiểm trở gì cũng không sợ.
Đoàn người trở về khách sạn, vừa mới đi vào, liền thấy điếm tiểu nhị
thần thần bí bí chạy tới, hướng về phía bọn họ mở miệng.
" Khách quan, có khách nhân muốn gặp ngươi, ở trong phòng của
ngươi."
Nam Cung Diệp bởi vì trong lòng cao hứng, cũng không trách cứ tiểu
nhị này, chẳng qua là kỳ quái cau mài: “ là ai?"
" Là một lão đầu, đầu tóc bạc trắng, mang theo một thủ hạ, nói muốn gặp
các người, ta nói khách nhân đi sông linh thả đèn rồi, hắn liền muốn vào
phòng các ngươi ngồi chờ."
Điếm tiểu nhị lời vừa nói xong, phía sau có tiếng âm hưởng vang lên:
"Lão chủ tử."
Nam Cung Diệp vừa nghe lời nói của Thiên Bột Thần, liền biết là người
nào tới, không ngờ hắn lại đến địa phương này để chờ mình, nghĩ đến quá
khứ lạnh lẽo kia, hôm nay lại gặp nhau như vậy, cho nên cả người cũng
không thấy tự tại, tuy trong tự đáy lòng vẫn hy vọng được nhìn thấy hắn,
ngày đó chỉ nhớ hắn là người tràn đầy bi thương, nhưng không biết hiện tại
như thế nào a, Nam Cung Diệp đang suy nghĩ muốn nhập thần, thì một bên
Phượng Lan Dạ đã vươn tay kéo hắn hướng trên lầu đi lên.
" Đi, ta đang muốn nhìn thấy hắn, ngươi không phải nói là để hắn cho ta
nhiều bảo bối một chút sao?"