ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1312

như mèo quào, không chống đỡ được một ngón tay của cao thủ, vì thế bản
thân hắn rất tự biết nên không rời khỏi Yên Hải, hắn hai lần rời khỏi Yên
Hải cũng là vì Nam Cung Diệp, lần đầu tiên là muốn mang tên kia trở về
Yên Hải, lần này đi ra thăm.

Phượng Lan Dạ bởi vì đuối lý, cuối cùng bản thân phải tự động đở lão

nhân gia dậy, sau đó ôm hắn một cái, người nầy lập tức giống như đứa trẻ
được kẹo, toàn bộ thống khổ bị một đá bay mất không còn một mảnh, cuối
cùng hắn không quên dặn dò Phượng Lan Dạ: "Ngươi nhất định phải nhớ
trở về Yên Hải thăm lão đầu tử ta, ta sẽ rất nhớ các ngươi, sau này ta không
thể rời khỏi Yên Hải để thăm các ngươi được nữa."

Hắn mặc dù tinh thông các loại kỳ môn Huyền thuật, bất quá cả đời hắn

lớn lên ở trên Nhu Yên đảo, với thế giới bên ngoài trong lòng vẫn có một
chút cảm giác sợ hãi, nên hai lần đi ra ngoài này đều đã hạ rất lớn quyết
tâm, sau này chỉ sợ rằng không còn cơ hội nữa.

" ừ, chúng ta nhất định sẽ trở về thăm ngươi."

Phượng Lan Dạ bảo đảm, Quỳ cơ lão nhân cùng bọn họ nói lời từ biệt

trong nước mắt, sau đó quay người lại cùng cháu ngoan Nam Cung Diệp
ôm một hồi, rồi mới chịu giục ngựa rời đi.

Đợi đến không còn nhìn thấy thân ảnh của bọn họ nữa, Nam Cung Diệp

cùng Phượng Lan Dạ mới lên xe ngựa, Phượng Lan Dạ nhìn Nam Cung
Diệp thở dài.

" Không nghĩ tới gia gia lại không biết võ công, thật là chuyện kỳ lạ nhất

trong thiên hạ, xem ra là con người thì đều có nhược điểm, trong mắt thế
nhân Quỳ cơ lão nhân thông minh tuyệt đỉnh nhưng thật ra căn bản chỉ là
cái lão ngoan đồng."

Nam Cung Diệp mặc dù không có nói chuyện, nhưng cũng gật đầu đồng

ý, cuối cùng hỏi người phía bên ngoài: "Thiên Bột Thần, cách Định Châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.