sau đó nghĩ đến vấn đề của nàng, liền lắc đầu: "Không biết, thời điểm ta
biết có nó, chính là lúc trước khi đi Vân Phượng quốc."
" À?"
Phượng Lan Dạ không nói gì, nhưng ngay sau đó ngồi xuống, lại đem
bản vẽ cầm qua, nhìn lại lần nữa mới biết được tầm quan trọng chuyện này,
nếu như thời đại này thật sự có vật này như vậy..., như vậy khó trách Vân
Phượng lại bị diệt, uy lực của nó đủ để phá hủy một quốc gia nhỏ, Nam
Cung Diệp đã kiến thức uy lực của nó, tất nhiên phải lo sợ Nhu Yên đảo bị
tiêu diệt theo.
" Hỏa pháo này bây giờ đang ở chỗ nào?"
Phượng Lan Dạ thu hồi bản vẽ trong tay, nhìn về Nam Cung Diệp, bây
giờ bọn họ muốn xác định hỏa pháo này có ở bên trong thành Định Châu
hay không, nếu như không có hỏa pháo, Tây Môn Vân muốn tấn công Nhu
Yên đảo là chuyện tuyệt đối không thể, trừ phi hỏa pháo ở bên trong thành
Định Châu.
" Chúng ta trước phái người điều tra một chút tin tức, xem Hồng Y hỏa
pháo có ở Định Châu hay không?"
" Tốt."
Nam Cung Diệp ánh mắt tối sầm lại, ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía, âm
thầm gật đầu đồng ý với Phượng Lan Dạ..., dưới mắt cấp bách nhất chính là
tra rõ Hồng Y hỏa pháo có ở bên trong thành Định Châu hay không, chỉ cần
không có hỏa pháo, bọn họ cũng không có gì để lo lắng.
Hai người thương nghị xong, liền cùng nhau rửa mặt nghỉ ngơi.
Một đêm ngủ được rất ngon, ngày thứ hai dậy sớm , Nam Cung Duệ đã
không có ở trong vương phủ, hắn đã xuất phủ đi kiểm tra tình huống trong