ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1382

ngoài, nháy mắt rơi cách xa mấy chục thước, đứng ở bên bờ trên cỏ,
Phượng Lan Dạ xoay người nhìn lại, trong mắt xông ra lệ nóng, nàng biết
đám người Thiên Bột Thần khó thoát khỏi cái chết, nếu bọn họ đã hợp lực
cho nàng ra ngoài, nếu còn quay đầu lại nữa chỉ có con đường chết, nên
cũng không nhìn nhiều, tay nắm Lục ỷ cầm quay đầu liền đi.

Ai biết nàng mới vừa vọt ra đi mấy chục thước, liền thấy sau lưng thuyền

lớn ... trên một chiếc thuyền lớn khác, phi thân bay ra hơn mười đạo thân
ảnh, vẫn là hoàng kim khôi giáp, thì ra là trên mỗi chiếc thuyền đều cất dấu
một nhóm hoàng kim giáp, những người này tay cầm kim côn chống trên
mặt đất, gió vừa nổi lên, họ phi thân mạnh mẽ hướng về phía này, nhanh
như gió lốc, nháy mắt liền đuổi theo Phượng Lan Dạ, lúc này Phượng Lan
Dạ nhanh nhẹn tựa như một con thỏ hoang bị truy đuổi, hoàn toàn không có
năng lực đánh trả, trên thuyền đám người Thiên Bột Thần bị bao vây rồi,
trong khi nhiều người như vậy vây khốn một mình nàng, nàng làm sao là
đối thủ, chẳng lẽ phải chờ chết sao, tuyệt đối không bao giờ?

Phượng Lan Dạ vừa nghĩ , thì dưới chân càng tăng cước bộ, rất nhanh

liền đến một con đường, lúc này trên đường lớn có rất nhiều binh mã chạy
đến, có người từ lập tức quay cuồng nhảy xuống, chỉ nghe một tiếng thét
kinh hãi.

" Lan Dạ."

Phượng Lan Dạ cho là mình lảng tai rồi, làm sao mà có thể nghe được

thanh âm của Vụ Tiễn đây, nàng ấy không phải đang ở xa ngàn dặm sao?
Xoay người ngẩng đầu lên, dưới ánh trăng không phải là Vụ Tiễn thì là
người nào? Theo sát phía sau nàng ấy là Văn Lương, Văn Lương duỗi tay
ra, thúc ngựa chạy về hướng Phượng Lan Dạ, trầm giọng nói với chủ tử của
mình: "Mau, mang Tề vương phi đi, trốn vào phía Tây cánh rừng , nơi đó
có cây gai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.