ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 15

rõ ràng, không một chút sợ hãi, ngược lại hoàn toàn như được giải thoát,
trên mặt của nàng, mang vẻ đạm mạc xa cách, ánh mắt là không gợn sóng
sợ hãi.

Nàng bây giờ đã hoàn toàn buông xuống, sư phụ trước khi chết, tâm

nguyện duy nhất chính là nàng không còn suy nghĩ ma quỷ trong đầu, một
lần nữa vì mình mà sống tốt, nhưng hiện tại đã không cần, hết thảy cũng
trôi qua, trong lòng của nàng, không có cha mẹ, không có huynh đệ tỷ
muội, ngay cả người chiếu cố nàng cũng đã chết, nàng còn có cái gì tiếc
nuối đây?

Đi hết một đoạn đường, mơ hồ thấy được phía trước có một cánh cửa

thủy tinh đang lay động tựa như nước gợn, tạo ra từng con sóng nhợt nhạt,
một vòng rồi lại một vòng lớn hơn, sau đó tĩnh lặng trở lại nhưng chỉ trong
chốc lát, rồi lại kinh hoảng tạo ra đợt sóng nhộn nhạo tiếp.

Hạ Mạn đi thẳng đến phía trước cửa thủy tinh, bốn phía không có một

bóng người, trừ cái cửa đung đưa kia, tựa hồ còn có một vách tường nữa, vì
nàng mới vừa đứng lại, liền thấy bên kia cửa dường như mơ hồ có bóng
người đang đứng nhưng nhìn không rõ, so sánh với nàng thì thấp một ít,
gầy một chút, người nọ cũng đang dùng sức nhìn nàng, còn đưa tay cố gắng
đẩy ra cánh cửa này.

Hai người đang nghi hoặc không giải thích được, bỗng nhiên giữa không

trung vang lên một đạo thanh âm cứng cáp có lực.

"Hoan nghênh nhị vị đi tới Thời Không Chi Môn, trở thành người hữu

duyên của một ngàn năm qua."

Hạ Mạn sợ hết hồn, lùi ra phía sau hung hăng mở miệng: "Người nào?"

Người đối diện cũng đồng thời hỏi như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.