ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1547

Phía sau ngọn núi, quả nhiên ít người hơn, bất quá vẫn có không ít người

đang tuần tra, chẳng qua nơi này cảnh giới không giống như quan binh ở
phía trước, mà là ngã đông ngã tây, thậm chí còn có một nhóm ở chung một
chỗ nói đùa, ba người một đám, năm người một nhóm, họ cũng không có
quá lưu ý tình huống của con đường lên núi.

Phượng Lan Dạ động tác gọn gàn lủi đi qua, thật nhanh nhặt lên một hòn

đá nhỏ ném tới, xoẹt phốc một cái, có tiếng động vang lên, những người kia
vẫn vây quanh ở phía sau núi lập tức bị kinh động, kêu lên: "Mau, có động
tĩnh"

Mắt thấy rất nhiều người chuyển động tới đây, Phượng Lan Dạ lại nhặt

lên một cục đá, hướng nơi xa ném một cái, những người đó đô la hét một
cái chạy theo hướng cục đá đi tới nơi xa hơn, ba người Phượng Lan Dạ lập
tức hướng bên chân núi chạy đi, nhanh nhẹn như ba con báo, xoay mình
lủi, liền ẩn vào trong rừng đi lên núi, mà một ít người phòng thủ tuần tra
dưới chân núi sau khi tìm kiếm một lúc lâu, hùng hùng hổ hổ mở miệng.

"Chuyện gì xảy ra? Căn bản không có gì, làm hại Lão Tử bị hoảng sợ."

"Thôi, có thể là chúng ta quá khẩn trương, không để ý tới nữa."

Ba người Phượng Lan Dạ đã vào núi, mà núi Vụ Thành bởi vì có mỏ

vàng nên không giống với nơi khác, những nơi khác là càng đi lên càng
cao, nhưng chỗ này so sánh với đất bằng chỉ hơi cao một chút, sau đó càng
lên trên càng không đặc biệt cao, bọn họ đi thêm một đoạn đường nữa thì
phát hiện đã xuống một cái trũng như ao hồ, ba người bọn họ liền nhắm cái
ao đó đi đến, chỉ thấy trên đỉnh đầu vẫn là núi lớn, mà bên trong ruột đã
trống rỗng, càng đi càng thấp, trên vách tường loang lổ có cắm những cây
đuốc, hơn nữa mơ hồ có tiếng nói truyền tới, Phượng Lan Dạ cùng Tô Diễn
nhìn nhau, trong bụng đồng thời hiểu rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.