ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1690

Chỉ thấy Phượng Lan Dạ tư thái tự nhiên, không nhanh không chậm, ưu

nhã động thủ thi châm, ngân quang chợt lóe, liền đem cây châm nàng đang
cầm trong tay đâm vào huyệt đạo trên đỉnh đầu của Lục Giai, một tia bén
nhọn đau nhói xuyên buốt đỉnh đầu Lục Giai, nàng cảm nhận được một tia
đau đớn, khóe môi vẽ ra một nụ cười âm độc, xoay người hét một tiếng
chói tai, sau đó thân thể run run không ngừng, hướng cái ghế bên cạnh
nhảy xuống, gương mặt lại càng tái nhợt một mảnh, âm ngao khó coi ngó
chừng Phượng Lan Dạ.

" Ngươi hại ta, ngươi hại ta?"

Nàng nói xong vòng tay ôm lấy ngực, bộ dạng thống khổ không chịu nổi,

trong điện mọi người kinh hãi, tất cả đều nghe thấy, Hạo Vân đế sắc mặt
âm trầm, không nhúc nhích, Mộc Miên ngồi ở bên cạnh nhíu mày hừ lạnh
"Lớn mật, lại dám ngay trên điện làm hại người, không đem hoàng thượng
để vào trong mắt, người đâu, bắt Tô Thanh Nhã lại."

Nguyệt phi cũng đứng lên khí thế hung hăng nhìn chằm chằm Phượng

Lan Dạ, một đám ngự y trên đại điện đã sớm thật nhanh tiêu sái đi qua, đỡ
lấy thân thể Lục Giai, khinh thường nhìn chằm chằm Phượng Lan Dạ.

" Thật to gan, còn nói là cái gì là đã cùng Bách Lí Hạo học qua, bất quá

chỉ là thuật sĩ thôi."

Trong điện, mọi người đứng lên, chỉ có Nam Cung Diệp vẫn ngồi đó

không nhúc nhích, một đôi mắt đen sâu thẳm, nhìn xuyên suốt, không ẩn
chưa một tia tạp sắc, chỉ cần nhìn một cái, liền bị mê hoặc, hắn tin tưởng
Lan Nhi nhất định còn có hậu chiêu, cho nên hắn không vội, Thụy Vương
nhìn cũng không vội, tất cả vẫn an ổn ngồi đó, nhìn diễn biến trước mắt.

Lục Giai thấy Nam Cung Diệp bất động, sắc mặt càng trở nên tái nhợt,

tiếng hét càng lớn hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.