Nguyệt Cẩn vừa lui xuống, thì thân ảnh cao lớn của Thiên Bột Thần đi
tới, cung kính bẩm báo: "Thiếu chủ, sáng sớm mai Tiểu Vương phi sẽ cùng
thuộc hạ rời khỏi An Giáng thành đi tìm ba món đồ vật kia."
"Ừ, biết rồi, ngươi hãy bảo vệ tốt nàng."
Nam Cung Diệp gật đầu, chỉ có để cho nàng đi tìm, thì trong lòng của
nàng mới có thể dễ chịu một chút, nếu không nàng sẽ rất khổ sở, mà hắn sẽ
cùng đi với nàng, chẳng qua vì không để cho nàng cảm thấy khó chịu, hắn
sẽ ẩn ở trong bóng tối thôi, nghĩ vậy liền phất tay để cho Thiên Bột Thần
trở về, Thiên Bột Thần liền lui ra ngoài, lúc này Nguyệt Cẩn lại đi vào.
"Gia? Người xem chuyện này?"
Hắn biết Vương gia sẽ không thể nào yên tâm để Tiểu Vương phi một
thân một mình đi tìm những món đồ này, cho nên hắn đoán Gia nhất định
sẽ đi.
"Ta sẽ cùng đi theo nàng, để cho Ngọc Lưu Thần theo ta đi một chuyến,
ngươi ở lại trong vương phủ, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta, nói ta
đang nghỉ ngơi."
Nam Cung Diệp hạ lệnh xong, Nguyệt Cẩn lập tức lĩnh mệnh, nghĩ đến
tính tình của Gia luôn luôn cổ quái, cho dù có nói như thế, thì người khác
cũng sẽ không hoài nghi nhiều.
Lúc này Ngọc Lưu Thần từ bên ngoài đi vào, liền ôm quyền trầm giọng:
"Thiếu chủ, hôm nay thuộc hạ dẫn hai người đi theo dõi Hoa Ngạc, cuối
cùng đã thấy Nạp Lan Cửu, thuộc hạ muốn đến bắt Nạp Lan Cửu, không
ngờ bỗng nhiên xuất hiện mấy người bịt mặt cứu hắn đi rồi, hơn nữa Hoa
Ngạc còn ngăn chặn không cho thuộc hạ đuổi theo."
" Nữ nhân này thật đáng chết."