ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1842

Nam Cung Diệp dùng sức đập một cái lên bàn, sắc mặt hắn âm u, xem ra

sau lưng Nạp Lan Cửu đúng là có che dấu người thật, quan trọng nhất
người nọ là ai, hơn nữa không ngờ Hoa Ngạc lại dám cả gan ngăn cản họ,
muốn chết sao.

Nam Cung Diệp vừa đứng lên, thì Ngọc Lưu Thần lập tức tiếp lời.

"Thiếu chủ, Nạp Lan Cửu kia căn bản là loại người lang tâm cẩu phế,

Hoa Ngạc che chở cho hắn, ai ngờ đến lúc hắn sắp rời đi, lại phóng ám khí
làm Hoa Ngạc bị thương, muốn giết người diệt khẩu."

"Cái gì? Nàng hiện tại như thế nào?"

Nam Cung Diệp đi ra ngoài, Nguyệt Cẩn cùng Ngọc Lưu Thần đi theo

sau hắn, một nhóm ba người nhanh như gió tiêu sái bước ra ngoài, họ một
đường đi ra khỏi Tuyển viện, hướng về Liên viện nơi Hoa Ngạc ở, kể từ
sau khi Lan Dạ rời đi, nàng cùng Diệp Linh vẫn ở lại trong Liên viện của
Lan nhi, làm công việc quét dọn, đám người Diệp Linh bình thường cũng
rất chiếu cố nàng.

Lúc này hạ nhân Liên viện đều ở trong phòng, vây quanh một người, mọi

người không nghĩ tới Hoa Ngạc lại có không ngốc nữa, nàng ta đã sớm
khỏi bệnh, Diệp Linh nhìn Hoa Ngạc bị thương, sắc mặt của nàng ở dưới
ánh đèn một mảnh tái nhợt, ánh mắt có chút rời rạc, vốn dĩ nàng nên tức
giận nhưng nhìn thấy như thế lại cũng không thể giận nữa, chỉ lôi kéo tay
Hoa Ngạc.

"Ngươi đây là tội gì chứ, tại sao lại giấu diếm chuyện mình không bị

ngốc a."

Trong mắt của Hoa Ngạc liền trào ra một giọt nước mắt, nàng nắm lấy

tay Diệp Linh.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không phải cố ý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.