ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 204

nếu như biết bên trong có ẩn tình, chỉ sợ sẽ tìm đến cửa của các nàng kiếm
chuyện, cho nên Hoa Ngạc trong lòng rất là bất an.

Phượng Lan Dạ xoay người lại quét nhìn nàng một cái, không thèm để ý

nhỏ giọng: "Đi thôi, còn ở lại chỗ này làm gì?"

Nói xong dẫn Hoa Ngạc theo thềm đá, thản nhiên ưu nhã rời đi, đem tất

cả tiếng kêu khóc ồn ào quăng ra phía sau .

Hai người ra khỏi Tấn vương phủ, xe ngựa quả nhiên chờ ở trước cửa,

quản sự Vương Phủ Tần Trăn đang ở trước cửa nhìn quanh, vừa thấy
Phượng Lan Dạ cùng Hoa Ngạc đi ra, nhanh chóng chạy tới đón, khách khí
mở miệng:

"Cửu công chúa, không có xảy ra chuyện gì chứ?"

Phượng Lan Dạ lắc đầu, đạm mạc mở miệng: "Làm phiền Tần quản gia

quan tâm, Lan Dạ không có chuyện gì."

Nàng nói xong câu đó, ánh mắt cũng tối sầm lại, bắt đầu nổi lên những

phiến băng mỏng, cho tới lúc này, nàng chỉ muốn có cuộc sống an tĩnh, bất
kể là thân phận vong quốc nô, hay là thân phận công chúa, nàng chỉ muốn
trãi qua cuộc sống bình an, cho dù là nghèo khó cũng tốt, phú quý cũng tốt,
đều chỉ muốn yên ổn, nhưng mà ông trời hết lần này tới lần khác không để
cho nàng như ý, bất kể nàng tránh né như thế nào, ẩn giấu như thế nào, thì
có một số việc vẫn thoát khỏi phạm vi mà mình nắm giữ, sau này chỉ sợ
muốn an tĩnh là chuyện không thể nào, nếu đã như vậy, nàng cần gì phải
thoái lui, từ nay về sau, nàng sẽ không lùi bước, chuyện nên đến rồi cũng sẽ
đến.

"Vậy thì tốt, ta sẽ cho người đưa Cửu công chúa trở về."

Tần Trăn kính cẩn khom lưng nói, đợi đến khi Phượng Lan Dạ cùng Hoa

Ngạc lên xe ngựa, liền phân phó phu xe mấy câu, dặn dò nhất định phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.