ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2145

chỗ thương tâm, càng phát ra bi thương, nghĩ đến mình lúc còn là một tiểu
cô nương thật sung sướng, trong cung náo nhiệt như vậy, mọi người ở
chung một chỗ, mặc dù cãi nhau ầm ỉ, nhưng rất vui vẻ, không biết từ khi
nào bắt đầu, tất cả đều đã thay đổi rồi.

Tây Môn Vân thấy người phía trước không có phản ứng, không khỏi tiến

lên trước hai bước, lên giọng nói: "Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì rồi, xem
một chút bổn tướng có thể trợ giúp ngươi hay không?"

Thanh âm của hắn chợt vang lên, dọa Văn Tường giật nảy mình, cực

nhanh buông tay, một tay vội vàng lau đi nước mắt, có chút tức giận ngẩng
đầu lên, liền thấy người trước mặt là Tây Môn Vân. Giờ phút này trên mặt
nàng một mảnh đỏ ửng quyến rũ kiều diễm, còn vấn vương vài giọt lệ, lông
mi dài khẽ động, làm cho người ta cảm thấy yêu thương, tựa hồ trong lòng
bi thương khó mà ngăn được. Nhưng khi đối mặt với Tây Môn Vân, sự
thương tâm lại rất nhanh thu liễm vào, lau khô nước mắt, lông mày nhướng
lên, nhàn nhạt mở miệng nói.

"Nguyên lai là Tây Môn tướng quân."

"Tham kiến công chúa."

Tây Môn Vân cho tới bây giờ chưa từng thấy qua công chúa như vậy,

thật đúng là không giống với ngày thường vênh váo tự đắc, nhu nhược đến
bất lực như thế, tựa hồ ngay cả một người để nương tựa vào cũng không có,
trong lòng bất giác dâng lên một niềm mong muốn làm thân tùng bách cho
nàng dựa vào, bất quá Văn Tường đã cực kỳ nhanh chóng võ trang lại bản
thân mình.

"Đứng lên đi, Tây Môn tướng quân quá khách khí, bổn cung có việc phải

đi trước."

Nói xong nàng cũng không nhìn xem Tây Môn Vân, trực tiếp lướt đi qua

hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.