Một tiếng kêu gọi, từ trong lầu ba bốn nữ nhân trang điểm xinh đẹp chập
chờn tiêu sái đi tới, chen đến bên người Nam Cung Diệp, chuẩn bị động thủ
dìu hắn. Nam Cung Diệp xưa nay không thích nữ nhân khác đụng chạm,
sắc mặt trầm xuống, lập tức mắng lên:
"Cũng chỉ là những kẻ tư sắc thế này muốn hầu hạ Lão Tử sao?"
Phượng Lan Dạ cùng Thủy Ninh liền vọt ra, Thủy Ninh lúc trước còn có
chút sững sờ, lúc này cũng thấy có mùi thú vị, hai tay chống nạnh chỉ vào
mũi tú bà kêu lên:
"Mụ mụ, ngươi có phải thật là quá đáng hay không, chỉ đem những nữ
nhân này gọi ra chào hỏi Gia sao? Phải biết rằng Gia chúng ta trong nhà có
thê có thiếp hơn ba mươi phòng, mọi người xinh đẹp như hoa, nghiêng
nước nghiêng thành, các ngươi những người này giống cái gì, Gia có thể
chịu được sao? Mọi người đều nói Tuyết Nhạn Lâu cô nương xinh đẹp, tốt
xấu gì cũng phải xuất ra chút ít chứ."
Tú bà bị nàng hù dọa không nhẹ, sửng sốt thật lâu mới kịp phản ứng,
không khỏi chắc lưỡi hít hà, người này có bao nhiêu tiền a, cưới đến nhiều
nữ nhân như vậy, hắn có phúc hưởng hết được sao? Mắt liếc nhìn Nam
Cung Diệp, mặc dù đen, lại có chút ít lỗ mãng, bất quá tương đối có uy thế,
cũng không có chút nào già dặn mệt mỏi, tú bà trong lòng cảm thán, nam
nhân này thật là trâu.
"Đi, đi đi, đại huynh đệ đừng nóng giận, trong lầu chúng ta bảo đảm có
cô nương khiến người hài lòng."
Tú bà kêu người đem các nàng mấy người đi vào, mấy người phụ nhân
lúc nãy đi tới vừa nhìn thấy, không có phần mình, sắc mặt âm u, hung hăng
đi ra ngoài.
Tuyết Nhạn Lâu, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ đã từng đến, biết
trong lầu có giở chút trò, cho nên vừa mới đi vào, liền nín thở, để ngừa hít