ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 246

Những giọt sương trong suốt như Trân Châu, đọng lại trên ngọn cỏ dại,

màu xanh cây dễ cỏ và mùi hương của trúc cùng với sự thanh khiết của
sương mai làm cho người ta càng thêm sảng khoái.

Ánh sáng đầu tiên của bình minh chiếu vào trong tiểu viện, làm cho đám

sương nhẹ nhàng tan ra, khắp nơi trở nên sáng loáng , đặc biệt chói mắt.

Hoa Ngạc mặc một thân quần áo vải thô, từ trong phòng bước ra, ánh

mặt trời chiếu vào trên người của nàng, tươi mắt như một bụi cỏ xanh mọc
ở trong viện, tươi mát động lòng người, nàng ngửng đầu lên nhìn trời, híp
ánh mắt lại một chút, cả khuôn mặt nở nụ cười ôn hòa như đang suy nghĩ,
buổi tối hôm qua mặc dù các nàng đùa giởn cả một đêm, mấy người họ
thay phiên nhau kể một ít chê cười, còn nói là những chuyện mình đã gặp
và trãi qua, nói đến chỗ cao hứng, thì thoải mái cười to, nói đến chỗ thương
tâm, thì liền thất thanh khóc rống, mỗi người đều tận tình phát tiết, nên tâm
tình cũng khôi phục một cách kỳ dị.

Lúc này cửa viện vang lên thanh âm, Hoa Ngạc phục hồi tinh thần lại,

theo thói quen quay ánh mắt nhìn sang, từ hướng cửa sổ nửa mở nhìn vào
bên trong gian phòng mà công chúa đang bình yên nghỉ ngơi.

Nàng ấy mặt hướng vào bên trong, một đầu tóc đen xõa trên áo gối trắng

nhạt có thêu nhã trúc, thân thể xinh xắn co rúc thành một đoàn, tựa như một
đứa bé xinh đẹp, làm cho trong lòng người ta dâng lên một cổ ấm áp, Hoa
Ngạc khóe môi nụ cười càng sâu, nhấc chân bước xuống thềm đá, hướng
trước cửa bước tới, vừa đi vừa hỏi.

“Người nào vậy?”

Sáng sớm không biết là ai, nhưng chỉ cần nghĩ tới những thứ Vương gia

tướng quân kia, trong lòng càng thêm nặng nề, nếu như không có những
người này, cuộc sống của các nàng cũng không có cái gì không tốt, nhưng
mà hết lần này tới lần khác những kẻ này thỉnh thoảng lại nhô lên hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.