ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2505

"Diệp, nghe một chút người ta tới có chuyện gì đã, đừng làm rộn mà bị

chê cười cho."

Nàng tin tưởng Bách Lí Hạo tới nhất định có chánh sự. Hắn không phải

loại người nhàm chán, huống chi lần này người ta đã giúp mình một ân lớn,
cho nên sau này tất cả mọi người đều là bằng hữu rồi, không cần phải
giương cung bạt kiếm như thế.

Lời Phượng Lan Dạ tựa như thần dược dừng lại toàn bộ hỏa khí của Nam

Cung Diệp. Hắn thu liễm cơn giận, nhấc chân đi vào chính sảnh, bên trong
phòng khách, hai nam nhân vốn đang công kích lẫn nhau, giờ phút này vừa
nghe đến động tĩnh liền thu liễm tâm tình tranh đấu, cùng nhìn về trước
cửa.

Chỉ thấy phía trước cửa Nam Cung Diệp quanh thân quang hoa, mi

nhiễm khinh sương (TND: Chỗ này ý là lông mày như nhiễm sương, ta
thấy để hán việt nghe mượt hơn), con ngươi đen nhánh tựa như trời cao
khôn cùng, lộng lẫy phát sáng như diệu thạch, quanh thân cuồng phóng
ngạo nghễ, nữ nhân theo sát hắn khẽ xoa nhẹ bụng to cho thấy nàng mang
thai. Nữ nhân mang thai đều không còn xinh đẹp nhưng là đến trên người
nàng, chính là một phong vị hoàn toàn khác. Nàng trước đây lạnh lùng
lương bạc, lúc này nàng lại nhiễm một chút ôn nhu vô tận, đuôi lông mày
tràn đầy ánh sáng hạnh phúc, khiến người thấy phải ghen tỵ không dứt.

Bất quá nơi này là địa bàn của người ta, cho dù là ghen tỵ cùng hận, hai

nam nhân này cũng phải thông minh quy củ mở miệng.

Nam Cung Diệp hừ một tiếng, nâng tay. Mặc dù Âu Dương Dật là thái

tử, nhưng nơi này là Bắc Cảnh Vương Phủ, không phải địa bàn của hắn ta,
cho nên Nam Cung Diệp bá đạo nắm tay Phượng Lan Dạ đi tới, ngồi ở vị
trí chủ nhân, nhẹ vỗ trán: "Âu Dương thái tử cùng Bách Lí thần y đại giá
quang lâm Vương Phủ, thật là vẻ vang cho kẻ hèn này, mời ngồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.