là, Bát hoàng tử cùng Cửu công chúa tuổi tác tương đương, một thiếu niên
phong nhã hào hoa, một người là hoài xuân thiếu nữ, hai người bọn họ ở
chung một chỗ cũng đúng, không biết Bát hoàng tử có phải nhìn trúng
người ta rồi hay không, Tần Trăn len lén đưa mắt liếc nhìn Bát hoàng tử,
quả nhiên thấy Nam Cung Sâm vẻ mặt mang ý cười, thái độ ôn nhu hiếm
thấy, hoàn toàn không còn bộ dạng gây sự bất hảo ở Tấn vương phủ , giờ
phút này nhìn hắn càng giống một nam tử trưởng thành trầm ổn.
Tần Trăn vừa nhìn thấy Bát hoàng tử như vậy, không khỏi sầu lo, nếu
như Bát hoàng tử thích công chúa vong quốc này thì phải làm sao bây giờ?
Dường như Gia của bọn họ đối với Cửu công chúa cũng có ý, nếu hai
huynh đệ họ đồng thời coi trọng một tiểu nha đầu, thì dường như không tốt
lắm đâu.
Tần Trăn đang suy nghĩ rối bời, thì thanh âm của Bát hoàng tử Nam
Cung Sâm đã vang lên.
"Tần Trăn, ta có việc cùng Cửu công chúa nói chuyện, ngươi trở về đi
thôi."
"Bát hoàng tử, " Tần Trăn kêu lên, khuôn mặt tỏ vẻ không đồng ý, Bát
hoàng tử nếu như xảy ra chuyện gì, hắn làm sao có thể gánh vác nổi đây,
bản thân không khỏi hối hận đã đem bát hoàng tử mang đến đây.
Tiểu nha đầu trước mắt cũng không phải là nhân vật tầm thường, từ
những sự kiện xảy ra gần đây, Tần Trăn đã lĩnh hội được rất nhiều về bản
lĩnh của nàng ta, khó trách tại sao chủ tử đối với nàng cảm thấy hứng thú,
đợi một thời gian nữa, nàng sẽ là một cánh tay đắt lực, Bát hoàng tử ngươi
ngàn lần vạn lần đừng có quấy đục nước nhé.
"Tiểu nhân không yên lòng Bát hoàng tử /."
Tần Trăn chỉ có thể nói như thế, thì lập tức nghênh đón cái trừng mắt
lạnh lùng ngàn năm của Bát hoàng tử Nam Cung Sâm, cộng thêm lời nói ác