"Năm năm sau, Định Châu nhất định sẽ có biến hóa động trời. Đến lúc
đó, quan phủ tất có tiền trả."
Lúc này trong lòng mọi người cũng dấy lên một mảnh hi vọng, giống
như năm năm sau thật sự có thể thấy bộ dạng Định Châu giàu có đông đúc,
không khỏi gật đầu lia lịa nhìn Vương Phi.
"Như vậy chúng ta kế tiếp nên làm như thế nào?"
"Chiêu mộ người mở tiêu cục. Ở nơi này, trong một tháng mở tiêu cục,
treo bảng quan phủ, đợi qua tháng này mới đưa vào sử dụng. Lập tức đem
bố cáo dán ra ngoài."
"Dạ, dạ. Hạ quan lập tức phái người đi làm."
Tri Phủ vô cùng kích động. Vương Phi vừa ra hai chiêu đã có được
hưởng ứng, gọn gàng linh hoạt, không giống Thụy Vương trước kia ôn
nhuận nội liễm.
Thử nghĩ xem, nếu có thợ săn tiền thưởng xuất hiện, thổ phỉ còn dám tùy
tiện xuất hiện sao? Lúc này mở ra tiêu cục, còn để bảng quan phủ, nhất
định sẽ có người theo. Đã có tiêu cục, khẳng định có lương thực được vận
chuyển tới, vậy bọn họ cũng không cần lo lắng nữa.
"Tốt, chủ ý này thật tốt quá! Chúng ta cùng kính Bắc Vương Phi một
chén."
Mọi người uống cạn một chén rượu, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan
Dạ hồi Vương Phủ.
Trong phòng, Nam Cung Diệp còn có chút bất khả tư nghị nhìn Phượng
Lan Dạ: "Lan Nhi, đầu óc của nàng thật thật là lợi hại, hoàn toàn không
giống người khác, từ đâu mà có nhiều danh từ kỳ quái như vậy?"