tử.
Thập hoàng tử toàn thân khí phái, cùng Nam Cung Diệp có ba phần
tương tự, chẳng qua là hắn có vẻ yếu ớt, giống như một thân trúc, rất dễ bị
gió thổi ngã, hơn nữa sắc mặt còn tái nhợt.
"Bái kiến Thất hoàng tẩu"
Nam Cung Kiệt quan sát Phượng Lan Dạ vài lần, đối với sự tích của
nàng nghe cũng không ít, lúc này gặp, quả nhiên là người không đơn giản,
chỉ một ánh mắt đã lợi hại như vậy, cùng Thất hoàng huynh quả thật rất
xứng.
Phượng Lan Dạ phất phất tay, hoàng tử Thiên Vận hoàng triều, hiện nay
chỉ có vị Thập hoàng tử này là chưa thấy qua, còn có Thụy vương ở Bắc
Cảnh, bất quá Bắc Cảnh xa như vậy, chỉ sợ nàng cùng Thụy vương cả đời
sẽ không thấy được mặt.
Nhưng mà Thập hoàng tử này, sao Tích quản gia lại đem hắn vào Liên
viện, Phượng Lan Dạ có một chút không hờn giận, nhíu mày nhìn Tích
quản gia "Vương gia không ở trong phủ, chiêu đãi tốt Thập hoàng tử, phái
người đi tìm Vương gia, sao lại đem Thập hoàng tử mang đến đây"
Quả nhiên là nửa phần mặt mũi cũng không cho, nhưng mà Nam Cung
Kiệt lại không để bụng, nếu như tiểu tẩu tử này có vẻ gượng ép tiếp đãi,
hắn ngược còn có chút phiền chán, mà tính cách ngay thẳng lại rất tốt.
Nam Cung Kiệt nghĩ vậy , liền ôm quyền "Thất hoàng tẩu chớ nên trách
Tích quản gia, là lỗi của hoàng đệ, không nên đường đột như vậy, chỉ là
muốn gặp mặt Thất hoàng tẩu thôi"
Phượng Lan Dạ híp lại con ngươi, nhìn chăm chú vị thập hoàng tử này,
nghe nói hắn cùng Nam Cung Diệp tình cảm rất tốt, đã như vậy, nàng xem
như giữ thể diện cho Nam Cung Diệp, cũng không làm khó hắn.