ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 834

tiếp xúc với những người đó, chỉ sợ người bị bất lợi là nàng, đến lúc đó
ngay cả hắn cũng chưa chắc cứu được nàng.

Đoàn người nhanh chóng rời đi Tây Hồ trà lâu.

Bên trong gian phòng trang nhã vang lên tiếng kêu của tiểu nha đầu:

"Phu nhân, phu nhân, người không sao chớ."

Kèm theo là tiếng khóc nhẹ nhàng, Trầm Vân Tinh gục ở trên bàn không

nhúc nhích, quanh thân vô lực, nhưng lòng lại rất khó chịu, đã nghĩ rơi lệ,
không muốn nói chuyện, không nghĩ tới ở trong mắt Nam Cung Diệp, nàng
ngay cả xách giày cho hắn cũng không xứng, dù Phượng Lan Dạ có làm ra
chuyện gì, chỉ sợ hắn cũng sẽ không động đến nàng ta, đáng hận mình vì
sao không thể tốt mạng như vậy.

Trầm Vân Tinh hối tiếc tự oán, trong gian phòng trang nhã một mảnh bi

thương.

Nam Cung Diệp vừa về tới Tề vương phủ, liền xông thẳng vào Liên

viện.

Bên trong Liên viện, Phượng Lan Dạ đang ở dưới ánh mặt trời đọc sách,

quanh thân bao phủ ánh sáng nhu hoà, khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh ngọt
ngào, thần sắc bình tĩnh.

Cách đó không xa, thanh âm của tiểu nha đầu gác cửa vang lên: "Tham

kiến Vương gia."

"Tham kiến Vương gia."

Phượng Lan Dạ thân hình cũng không động, yên tĩnh đọc sách như cũ,

bỗng nhiên quyển sách trên tay bị rút đi, một bàn tay to đưa tới ôm lấy thân
thể nhỏ nhắn của nàng, quay đầu lại liền đi vào phòng, Phượng Lan Dạ mặt
đen thui, giận dữ nhìn chằm chằm Nam Cung Diệp, không biết nam nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.