ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 200

một nỗ lực vô vọng. Anh không muốn rời mắt khỏi cô dù chỉ một
phút. Anh có cảm giác như chiếc taxi đang bò ra trên đường, còn
người lái xe thì đủng đỉnh như đang dạo phố vào một ngày chủ nhật
đẹp trời. Nguyên cắn chặt môi, nắm ghì hai bàn tay vào nhau để
chống lại ước muốn nhảy sang giành lấy vô lăng của gã lái xe đáng
ghét.

- Please speed up a little bit

(1)

- Anh lầm bầm qua kẽ răng.

- Sorry, I can’t. I don’t want to get a speeding ticket

(2)

- Người lái

xe nhún vai, bực dọc ném sang anh một cái liếc mắt đầy khó chịu.

Cuối cùng thì chiếc xe của Quân cũng đã dừng lại sau một

khoảng thời gian tưởng chừng như dài hàng thế kỷ. Anh thấy Quân
xuống xe vòng sang phía bên kia mở cửa cho cô, rồi họ cùng bước
vào một quán cà phê ngay cạnh Habour Front. Nguyên dúi nắm
tiền vào tay người tài xế rồi mở cửa xe nhảy vọt ra. Anh nhanh
chóng lẫn vào đám khách du lịch đang nhẩn nha dạo mát quanh bờ
hồ, mắt vẫn không rời khỏi cô lấy một giây. Anh thấy họ chọn
một chiếc bàn ngay sát cửa kính. Cô ngồi quay lưng lại phía anh,
khẽ nghiêng đầu tựa vào lớp kính rồi nhắm mắt lại một cách mệt
mỏi. Anh chỉ có thể nhìn thấy một nửa khuôn mặt cô. Anh không
chắc là cô có còn khóc hay không nhưng ngay lúc này đây anh có thể
tưởng tượng ra nét mặt buồn rầu với đôi mắt ngấn nước của cô.
Có lẽ cô đang rất mệt mỏi. Anh hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng
của cô, bởi vì chính anh cũng đang phải chịu đựng nỗi cực hình đó.
Dường như có sức nặng của một tảng đá đè lên trái tim anh khi anh
nhìn thấy cô trong trạng thái như vậy. Anh ngồi xuống góc khuất
sau đám đông đang vây quanh một người nghệ sĩ đường phố. Tiếng
vĩ cầm vút lên réo rắt. Nguyên quay sang nhìn người nghệ sĩ đang
say sưa kéo một khúc nhạc buồn, đôi mắt ông nhắm lại dưới vành
chiếc mũ phớt đen như đang thả hồn vào điệu nhạc. Tại sao trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.