ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 368

Vi. Giọng nói quen thuộc đó không bao giờ cô có thể nhầm lẫn với
một ai khác. Vi từ từ quay người lại sau phút choáng váng ban đầu.
Khuôn mặt thân quen của Nguyên đang hiện ra trước mắt cô. Dưới
ánh nắng chói chang của mặt trời, Vi chỉ có thể nhìn thấy nụ cười
lấp lóa và màu áo cờ đỏ sao vàng rực rỡ của anh. Cô đưa tay dụi
mắt, chắc có lẽ là ảo ảnh, giống như người ta vẫn thường nhìn
thấy những ốc đảo xanh tươi đầy nước trong cơn khát cháy khô
trên sa mạc. Chắc có lẽ tại cô chưa bao giờ ngừng nghĩ về anh nên
trí tưởng tượng của cô đang chiều lòng chủ nhân của nó. Nhưng anh
đang tiến lại gần cô. Chỉ mất có mấy giây, Vi đã thấy mình
nằm gọn trong vòng tay anh. Cô ngước lên nhìn vào đôi mắt nâu
mênh mông của anh, ngơ ngác hỏi như vẫn còn chưa tỉnh cơn mơ:

- Anh Nguyên? Sao anh lại ở đây?

- Anh ở đây để chờ em, như đã hẹn - Anh thì thầm vào tai cô,

xiết chặt thêm vòng tay quanh người cô.

- Sao anh lại làm thế? Mọi chuyện đã kết thúc rồi mà.

- Anh mới là người cần hỏi em câu đó. Sao em lại nhẫn tâm nói

dối anh? Sao em lại âm thầm chịu đựng một mình?

- Anh Nguyên, em…

- Suỵt - Anh đặt một ngón tay lên môi cô - Bây giờ những chuyện

đó không còn quan trọng nữa. Quan trọng là anh đã tìm lại được em.

- Nhưng…

- Đừng ngạc nhiên, Linh đã cho anh biết mọi chuyện và giúp anh

hẹn em ra đây - Anh âu yếm vén những sợi tóc đang lòa xòa trên
trán cô ra sau tai.

- Nhưng em không hề có ý định…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.