ĐÔI BẠN - Trang 74

Dũng nói:
-Biết ngay mà. Nhưng tiện thì không tiện tí nào... Thế vú sang thưa với bà
Hai rằng tôi cũng có đi và nói với bà sửa soạn mau mau lên mới kịp tàu.
Từ sáng Dũng đã biết là bà Hai sẽ đi Thanh Thủy với Loan, nên khi nhận
được giấy cáo phó, Dũng vui sướng như vừa được một tin mừng. Chàng chỉ
mong có dịp rời khỏi nhà, nên tờ cáo phó ấy đối với chàng chẳng khác nào
một tờ giấy thả một người tù đã lâu ngày. Nhất là chàng sẽ được cùng đi
với Loan và trong mấy ngày được sống gần Loan ở một nơi phong cảnh
đẹp.
Không ai nghi ngờ gì cả, thấy Dũng cuống quýt, ai cũng cho là tại chàng
hấp tấp vì sợ lỡ giờ tầu không kịp tới đi đưa đám. Khi ra cổng Dũng đã
thấy bà Hai và Loan ngồi trên xe đang đợi. Chàng không dám nhìn Loan, vì
chàng không dám sung sướng vội. Tự nhiên chàng sinh ra gắt gỏng với
người nhà.
-Sao không gọi những người kéo khỏe. Ngữ này thì bao giờ mới tới tỉnh.
Loan nói:
-Còn kịp chán, anh Dũng ạ
Khi xe ra khỏi cổng làng, Dũng thở dài. Chàng nghĩ thầm:
-Một cuộc du lịch thần tiên bắt đầu
Dũnb bảo xe đi lùi lại sau. Loan đối với chàng lúc đó có vẻ là lạ khác mọi
ngày: Chiếc khăn mới làm cho nước da Loan trắng hơn và màu phớt hồng ở
gò má rõ hơn. Thỉnh thoảng Loan đưa tay ra phía sau vuốt lại mớ tóc xõa
xuống gáy. Dũng nói:
-Đã lâu lắm tôi không đi đâu xa
Loan vờ như chưa nghe rõ để lấy cớ quay lại hỏi Dũng và nhìn mặt Dũng
được tự nhiên. Nàng nói:
-Em cũng thế.
Từ miệng nói cho đến vẻ mặt nhìn của Loan, Dũng thấy nàng như muốn
thầm bảo Dũng:
-Em cũng như anh sung sướng được đi như thế này.

****

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.