ĐỜI CALL BOY - Trang 116

những wán ăn, những wán càfê mà anh và tôi từng ngồi, từng đi…
Nhớ anh đến nao lòng…

Anh ơi… Giờ này anh đang làm gì? Anh có nhớ em không? Anh có

còn yêu em không? Anh có biết là em đang nhớ anh đến chừng nào
không? Anh có hiểu là em đã yêu anh nhìêu như thế nào không?
Anh có còn muốn em là người duy nhất yêu anh và anh yêu không?
Anh có nhớ mình đã bên nhau hạnh phúc vui vẻ thế nào không?
Anh còn nhớ những lời anh hứa với em chứ? Anh có còn, anh có nhớ,
anh có biết… Bao nhiêu là câu hỏi… rơi vào thinh lặng. Anh không
trả lời em, hay là… anh đang ghét em. Ừ, mà em cũng muốn anh
ghét em lắm… vì như thế, là anh còn yêu em. Em đố anh nhé…
Nếu như Đúng trái Nghĩa với sai… thì Yêu trái nghĩa với gì… Buồn
? Không phải, vì buồn là khi mình còn nhớ tới người ta nên mới
buồn vì ngừơi ta. Ghét? Không đúng, vì ghét là khi anh còn wan tâm
tới hành động của ngừơi ta để mà ghét. Giận? Không đúng luôn, vì
giận mới chỉ xa nhau, nhưng anh còn nhớ hành động của ngừơi ta để
mà giận. Thù? Cũng không đúng luôn, vì thù, là anh còn nhớ tới nỗi
đau người ta gây ra cho anh để mà thù. Chính xác là… Dửng Dưng, vì
khi đó, anh không còn cảm giác quan tâm tới người ta nữa, nỗi đau
của ngừơi ta không làm anh chạnh lòng, sự tồn tại của ngừơi ta
không làm cho anh mảy may chú ý… Đó là điều kinh khủng nhất
của tình yêu… Vì vậy, anh cứ ghét em ,cứ giận em, cứ thù em cũng
được, nhưng anh đừng dửng dưng với em, anh nhé…

"Khi biết em mang kiếp cầm ca, đêm đêm phòng trà dâng

tiếng hát cho mọi người, bỏ tiền mua vui, hỏi rằng anh ơi.. còn yêu
em nữa không…" Lời nhạc nghe sao mà đau lòng đến tê tái. Nhìn lại
mới thấy tôi đang đi ngang wa một cái đám ma… mà rất náo nhiệt,
ngừơi ta đi coi đông lắm, tíêng nhạc cũng phát ra từ đó… Tôi dừng
lại vì tò mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.