ĐỜI CALL BOY - Trang 53

đó. Người đàn ông này không mạnh bạo hay hung hãn như tên mập
hôm qua, ông ta làm tình với tôi cũng nhẹ nhàng và trân trọng như
Tâm. Sau khi xong việc, mặc lại quần áo, ông ta nhìn tôi mỉm cười và
nói lời cảm ơn. Thật sự tôi bất ngờ vì đúng ra, tôi không chủ động
làm gì nhiều, đa phần là ông ta chủ động làm mọi chuyện.

Người khách thứ hai.

Người khách thứ ba.

Người khách thứ…

Thời gian cứ thế trôi qua… Tôi đi làm đã hơn một tháng nay và

hình như đã dần quen với công việc. Những khi không có khách, cả
đám chúng tôi ngồi nói chuyện bâng quơ, giống như những người
đồng nghiệp túm tụm bàn tán chuyện nghề, chia sẻ kinh nghiệm
làm ăn cho nhau học tập. Những đứa như chúng tôi, người ta gọi là…
nếu mà sang trọng thì kêu là Callboy, Trai Gọi, nếu bình dân, thì cứ
gọi là Đĩ Đực, đều là nó cả thôi.

Những cảm giác nhục nhã, lo sợ về căn bệnh thế kỷ hay việc bị

công an bắt bớ vẫn thỉnh thoảng gợn lên trong lòng tôi như con sóng
muộn của buổi chiều hoàng hôn. Nhưng rồi một lớp sóng khác
gồm tiền bạc và cảm giác thỏa mãn khi làm tình cùng những người
đàn ông khác nhau cũng trỗi dậy, đè nát con sóng nhỏ kia. Nhớ lời
Tâm, tôi luôn luôn yêu cầu khách của mình phải dùng bao cao su khi
quan hệ, vừa để bảo vệ cho bản thân, vừa để bảo vệ cho khách. Đã có
người nhất quyết không chịu việc này, bởi, “thích cảm giác thật
hơn, không muốn vướng víu” và sẵn sàng bỏ thêm rất nhiều tiền
nhưng tôi vẫn cương quyết lắc đầu, từ chối. Tiền, kiếm được
nhiều mà không còn mạng sống để xài, thì kiếm để làm chi?

Cũng đã có lúc lão Tư cho đám callboy nghỉ làm gần cả tháng trời

vì bị công an dòm ngó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.