ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 105

khuya tĩnh mịch mà không bị ai theo dõi). Ban đầu, lí do của việc trông
chừng các cô gái có vẻ mang tính chất quên mình vì người khác, bởi vì, suy
cho cùng thì nhiệm vụ của anh là bảo vệ Thượng nghị sĩ nhưng anh nhanh
chóng thấy được giá trị của việc biết thật nhiều thông tin về bí mật bẩn thỉu
của Hodges.

Từ trong xe, anh ta quan sát thấy số đàn bà mà thượng nghị sĩ quay

vòng khi họ ra vào khách sạn. Mandy không phải là người đẹp nhất trong
số đó. Ngoại trừ mái tóc hung đỏ ra thì cô ta trông không có gì nổi bật,
nhưng Grant ngờ rằng đó là một phần sự hấp dẫn của Mandy. Có thể việc
cô ta không phải là tuyệt đẹp lại khiến cho ngài Thượng nghị sĩ dễ dàng tin
rằng cô ta ở đó bốn giờ đồng hồ là bởi vì cô ta thích ông thật chứ không
phải vì hai nghìn đô ông trả khi ra đến cửa.

Ngoài ra, Grant còn nhận thấy Mandy là một người cơ hội.

Sau ba lần viếng thăm ngài Thượng nghị sĩ, có lẽ Mandy cảm thấy đến

lúc này mình đã trở thành một trong những khách quen của ông và cô ta bắt
đầu tiến hành mọi việc. Song phải mất cả tháng, Grant mới nhận ra điều đó.

Cô ta ra khỏi khách sạn, lần đó là khách sạn Bốn Mùa – đúng bốn

tiếng sau khi đến và làm anh ngạc nhiên khi phớt lờ những chiếc taxi đi qua
chào mời. Thông thường, các cô gái này luôn ra khỏi khách sạn thật nhanh,
có lẽ là để đi tắm. Thay vào đó, cô ta nấn ná một lúc, sau đó quay người và
sải bước về phía xe của anh trong đôi bốt da cao gót màu đen. Cô gõ cửa sổ
và cúi thấp đầu khi anh kéo cửa kính xuống.

“Có muốn vào quán uống với tôi một cốc không?” Cô ta hỏi với giọng

điệu của một người mỗi ngày hút một gói thuốc.

Thông thường, một lời gợi ý như thế từ một người phụ nữ hẳn là có

nhiều ý nghĩa và Grant cũng phán đoán được đây không chỉ là một lời mời
thông thường. Không thể phủ nhận rằng, anh đúng là một gã bảnh trai và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.