ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 187

bông. “Không ai nói với tôi là họ có những cô bồi bàn ăn mặc như những
hầu gái những năm đầu thế kỷ cả. Ồ… cùng với những thứ tóe lửa nữa.”

Cameron nghiêng đầu về phía Jack. “Có thể là hai năm trước khi sự

mới mẻ biến mất.”

“Giờ thì đây là thứ mà tôi gọi là nhiệm vụ.”

Jack ra hiệu cho người phục vụ quầy rượu đưa một chai soda khác.

“Uống đi khi anh còn có thể!” Anh nói với Wilkins. “Bởi vì không phải lúc
nào cũng được thế này đâu.”

“Thật chứ, thế này tốt hơn Nebraska à?” Wilkins đùa.

Jack thấy Cameron đang ngồi trên giường ở bên kia phòng. Cô cười

với Amy và hai cô gái khác trong khi đang kể chuyện. Khi cô diễn tả bằng
điệu bộ, cổ áo cô lại trượt xuống, một lần nữa phô ra bờ vai và cái quai áo
lót mỏng. Anh quan sát khi Cameron với ra phía trước để đặt tay lên cánh
tay của Amy và thế là chiếc áo con của cô bị kéo xuống thấp hơn, để lộ một
thứ gì đó có vẻ như là chiếc áo ngực bằng ren màu đen. “Không hề tồi, tôi
cho là thế.” Anh lẩm bẩm.

Jack quay lại và nhìn thấy nét mặt của người cộng sự. “Đừng nói gì!”

“Nói gì cơ?” Wilkins hỏi một cách ngây thơ. “Ồ… ý anh là tôi không

nên bình phẩm về sự thật là anh không hề rời mắt khỏi cô ấy từ khi chúng
ta đến đây chứ gì? Đó có phải là điều tôi không được nói không?”

“Đó là công việc của tôi, việc của chúng ta – trông chừng cô ấy.”

Wilkins gật đầu. “Tất nhiên rồi.”

Jack lầm bầm. Ít ra thì ở Nebraska, người ta có thể liếc nhìn một người

phụ nữ một hoặc hai lần vì lí do công việc trong yên bình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.