ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 225

Cánh cửa đột nhiên mở toang, và Davis bước ra. Ông gật đầu với

Wilkins rồi ra hiệu cho Cameron. “Cô Lynde, xin cô vui lòng cùng chúng
tôi vào văn phòng một chút!”

Cameron theo sau Wilkins vào trong, Jack đang ngồi ở góc căn phòng,

nhìn vẻ mặt anh khó mà đoán biết được điều gì.

Cameron chọn chiếc ghế phía trước bàn của Davis nhưng gần với Jack

hơn. Wilkins ngồi vào ghế bên phía còn lại của cô. Davis bắt chéo tay lại
khi ông ngồi xuống. Cũng như lần trước, cách đây ba năm, cô cũng từng ở
văn phòng này, khuôn mặt của ông vẫn nghiêm trọng như thế.

“Cô Lynde, với tư cách là đặc vụ chịu trách nhiệm chính ở văn phòng

này, tôi muốn gửi tới cô lời xin lỗi chân thành nhất. Về việc này, tôi đã gọi
điện cho người phụ trách Sở Cảnh sát Chicago. Tôi định sẽ yêu cầu có hình
thức kỉ luật phù hợp với những viên sĩ quan cảnh sát đảm nhận việc bảo vệ
cô chiều nay. Tôi hứa việc này sẽ không xảy ra một lần nữa.”

“Cảm ơn ông. May mà đặc vụ Pallas đã ở đó. Anh ấy xứng đáng được

nhận tuyên dương cho hành động ngày hôm nay. Tôi không thể hình dung
nổi điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy không xuất hiện.” Cameron nói.

“Jack và tôi đã nói chuyện. Tôi đồng ý với anh ấy là FBI cần phải đảm

nhận việc giám sát bảo vệ cô. Vì vụ tấn công ngày hôm nay, chúng tôi sẽ cử
một đặc vụ luôn luôn ở bên cạnh cô. Anh ta sẽ chuyển tới nhà cô, theo cô
tới chỗ làm, đi tới mọi nơi mà cô đến. Tôi đã yêu cầu Jack, với cương vị là
người điều tra chính và đảm nhận nhiệm vụ này. Anh ấy đã đồng ý.”

Cameron cẩn thận không để lộ một cảm xúc nào. Cô thoáng nhìn Jack,

điệu bộ của anh vẫn tự nhiên như mọi khi. Thật kỳ lạ khi ngồi cạnh anh
trong văn phòng của Davis, và giả vờ như tất cả mọi thứ chỉ là công việc
bình thường sau những chuyện đã xảy ra giữa họ vào tối thứ Bảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.