ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 247

“Không… anh đi đâu đấy?” Nếu là một nơi nào đó khác mà không

phải là để lấy bao cao su thì họ sẽ phải nói chuyện nghiêm túc.

“Hôm nay em đã bị bắn.” Anh nói rời rạc.

“Không sao mà!” Cameron nói, rướn người về phía anh. “Chỉ là ở

mức hai thôi mà, phải không?”

Jack nắm lấy tay cô và đè cô xuống giường. Cô ngước nhìn lên, vẻ hài

lòng. “Đấy, như thế có vẻ tốt hơn đấy.”

“Chúa ơi, Cameron! Anh vừa phát hiện ra mình là một tên đại ngốc

trong ba năm qua. Thế nên đừng biến anh thành một tên ngốc tối nay nữa!
Ít nhất, hãy hành động đúng về việc này. Em bị đau, và em rất dễ xúc động,
anh không muốn lợi dụng điều đó.”

Cô liếc nhìn anh. “Thật là một thời điểm tồi tệ để anh lại bắt đầu tỏ ra

tử tế. Em nghĩ chúng ta đã nói về việc đó rồi.”

“Tin anh đi, việc này đối với anh không hề dễ dàng hơn tí nào.” Jack

trèo ra khỏi giường. “Dù sao thì tối nay, em cũng phải nghỉ ngơi. Và nếu
anh không rời đi ngay bây giờ thì điều cuối cùng mà em có được sẽ là sự
yên nghỉ.” Anh đưa tay ra và giúp cô ngồi dậy.

Cameron bước khỏi giường và theo anh ra tới cửa. Anh đứng ở lối ra

một lát, quan sát cô. Tóc anh bù xù, còn đôi mắt anh có màu socola nóng.
Đó là đôi mắt của chuyện giường chiếu, ngoại trừ cô đã không có được
phần giường chiếu chết tiệt.

Cô ngả người vào khung cửa, kề bên anh. “Anh biết đấy, sáng sớm

mai, có lẽ em sẽ thấy biết ơn vì anh đã là một người đàn ông lịch thiệp buổi
tối nay.”

“Nhưng bây giờ thì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.