ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 718

- Ngọc Dung. Con đừng lo. Chị con đã tha thứ cho con rồi... Đây là

vật chị con lưu lại.

Chàng đưa bức ảnh của Lệ cho Ngọc Dung. Ngọc Dung cầm lên run

run đọc:

Em Dung yêu mến,

Em không có lỗi gì với chị đâu, đừng bận tâm nữa. Chị đã hiểu và tha

thứ cho em rồi.

Giờ đây, chị chưa có thể ở lại với gia đình, nhưng chắc chắn chúng

mình sẽ có ngày gặp lại nhau.

Sau hết chị chỉ khuyên em một điều là đừng nên dễ dãi với Trân... Con

người đó nguy hiểm lắm và đã làm hại cả cuộc đời của chị!

Chị có lời kính thăm dì và cầu mong có ngày tái ngộ...

Thanh Lệ

Ngọc Dung lật bức ảnh trở lại và chăm chú nhìn người chị ít được may

mắn trong đời. Mộng Ngọc rơm rơm nước mắt và cảm thấy thương Lệ vô
cùng. Nàng đã đoán hiểu vì sao Thanh Lệ phải ra đi!

Ngọc Dung áp đầu vào ngực mẹ, nghẹn ngào:

- Mẹ ơi! Liệu chị con có trở về không?

Mộng Ngọc ràn rụa nước mắt:

- Chị con hứa thì thế nào cũng giữ lời.

Vũ khẽ bảo thêm:

- Ba cũng tin tưởng có ngày chị con sẽ trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.