ĐỐI MẶT VỚI THẾ GIỚI HOẢNG LOẠN - Trang 75

còn quyết định chỉ còn hành động. Chỉ khi tôi không biết mình phải làm gì,
nghĩ gì, hành động như thế nào thì tôi mới phải chọn lựa. Khi có sự chọn
lựa được đặt trên nền tảng là sự ngờ vực, sự không chắc chắn của tôi, đây
chính là sự do dự. Khi tôi sáng suốt tôi không cần phải quyết định nữa.
Điều này quá đơn giản, đúng không? Điều này thực sự vô cùng đơn giản
nếu bạn khám phá nó, sống cùng với nó.

Tôi chưa bao giờ quyết định điều gì trong đời mình — rao giảng hay

không rao giảng. Tôi không hề nói rằng “Mình phải từ bỏ mọi tài sản”,
“Mình phải làm điều này”, hoặc “Mình phải làm điều kia”. Chưa bao giờ!
Sự quyết định bao hàm sự mâu thuẫn. Giữa hai thứ bạn phải quyết định
chọn một. Ai là đối tượng đưa ra quyết định? Có phải là suy nghĩ? Đúng
thế! Suy nghĩ đã tạo ra sự không chắc chắn về việc tôi nên làm điều này
hay điều kia.

Người chất vấn: Sự do dự vẫn xuất hiện khắp nơi, không phải sao?

Krishnamurti: Đúng thế ở đây tôi muốn xác định rõ: sự do dự chỉ xuất

hiện khi không có sự sáng suốt. Một tâm hồn bối rối, phân mảnh có thể trở
nên hoàn toàn sáng suốt được không? Nó chỉ có thể sáng suốt khi tôi thấu
hiểu được toàn bộ tâm hồn mình - toàn bộ, chứ không phải là một phân
mảnh nào đó của nó. Bạn chỉ có thể làm được điều đó khi tâm hồn bạn
không cho phép bất kỳ một suy nghĩ nào xuất hiện, khi suy nghĩ không can
thiệp quấy rối quá trình quan sát nhìn nhận của bạn (suy nghĩ là đối tượng
tạo ra sự phân mảnh).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.