ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 267

Chương 34: Tình nhân hoàn mỹ

Cả người Bắc Vũ cứng đờ, một cử động nhỏ cũng không dám làm.

Lần trước tuy cũng là Thẩm Lạc chủ động, nhưng do say rượu, lúc anh hôn
hơi thô lỗ không có chút kĩ xảo nào.
Cô thì kinh ngạc khiếp sợ, đầu óc u mê lăn lộn với anh, lúc lấy lại được tinh
thần đã không còn cứu vãn, ngoài cơ thể đau đớn ra chả cảm nhận được gì
khác.
Còn lần này Thẩm Lạc hoàn toàn tỉnh táo, bởi vì anh đã tắm rửa nên cả
người có mùi nhẹ nhàng khoan khoái.
Anh biết rõ hành vi của mình, động tác dịu dàng chậm chạp, cảm giác tê
dại, Bắc Vũ muốn phớt lờ cũng khó. Cô không dám thở mạnh, trong đầu
dần mờ ảo, chỉ còn lại cảm giác mập mờ chọc người kia thôi.
Thẩm Lạc mút môi cô, khẽ ngẩng đầu, cách nhau gần trong gang tấc, nhìn
cô từ trên xuống.
Gò má Bắc Vũ đỏ ửng bởi nụ hôn này, nhất thời như lọt vào trong sương
mù, đợi anh rời đi, cô vô thức tìm cách thở ra, lúc há mồm thở thì đột nhiên
Thẩm Lạc lại dán lên, tranh thủ thăm dò đôi môi đang mở ra của cô.
Vốn chỉ là nụ hôn khe khẽ mập mờ, hiện nay đã hoàn toàn biến thành nụ
hôn sấm sét giật đùng đùng, môi lưỡi quấn lấy nhau, không khí đột nhiên
nóng lên.
Rõ ràng là đã trải qua một lần rồi, nhưng Bắc Vũ lại đột nhiên hơi khiếp sợ,
thậm chí còn muốn chạy trốn.
Song Thẩm Lạc không cho cô có cơ hội đó, bởi vì nụ hôn của anh nhanh
chóng khiến cô mềm nhũn cả người.
Đồ ngủ trên người Bắc Vũ cũng không cánh mà bay tự lúc nào.
Cô vốn sợ hãi với sự đau đớn lần trước, nhưng Thẩm Lạc hôn cơ thể cô rất
lâu, sử dụng cả tay và miệng cùng lúc.
Khúc dạo đầu dài đằng đẳng khiến cả người cô lâng lâng, còn chưa vào giai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.