ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 424

Bắc Vũ suy nghĩ một chút:

– Vậy em kể chuyện cậu bé và con rồng nhé.

Thẩm Lạc:

– Ừ.

– Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé lạc vào một khu rừng nọ. Trong lúc

đang tìm dường về nhà, cậu gặp phải một con rồng. Cậu bé và con rồng
đánh nhau một trận. Sau khi thoát khỏi nanh vuốt của con rồng, cậu bé cô
gắng kéo cơ thể chồng chất vết thương của mình ra khỏi cánh rừng. Cậu cứ
chạy mãi chạy mãi, cũng không dám quay đầu lại vì cho rằng con rồng kia
vẫn đang đuổi theo cậu. Sau đó cậu chạy tới một ngôi làng, mọi người thấy
lạ vì cậu cứ chạy như vậy, thì hỏi cậu sao cậu lại chạy. Cậu liền đáp là có
một con rồng đang đuổi theo cậu, nó đang ở ngay sau lưng cậu. Mọi người
lại nói, làm gì có con rồng nào đâu, nhưng cậu bé lại luôn miệng nói rằng
con rồng đang đuổi theo cậu. Cậu còn định cho mọi người xem vết thương
trên người mình. Nhưng trên người cậu lại không hề có vết thương nào cả,
cậu bé vội la lên, cháu nói thật đó, có rồng đuổi theo cháu mà. Mọi người
lại nói, không có rồng đâu, cháu quay lại mà xem. Cậu bé lấy hết can đảm
quay đầu lại nhìn. Và phía sau cậu không có con rồng nào cả mà chỉ có một
chiếc cầu vồng xinh đẹp đang treo giữa không trung thôi. Lúc này cậu mới
nhớ ra là con rồng đó đã bị cậu giết chết ở trong rừng rồi, nên sẽ không có
con rồng nào đuổi theo cậu nữa.

Bắc Vũ kể xong câu chuyện thì cười hì hì hỏi anh:

– Anh đã nghe câu chuyện này chưa?

Thẩm Lạc lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.