ĐỜI NHƯ MỘT TRÒ ĐÙA - Trang 23

Khách hàng lần nữa nhận thông tin trong yên lặng… ngoại trừ

người đàn ông ở ghế 12D. “Thật quá thể!” anh ta hét lên. “Ngay
khi hạ cánh, tôi sẽ gọi cho trung tâm dịch vụ khách hàng!”

Vài phút sau lại một cú xóc nữa, và cơ trưởng thông báo, “À…

xin lỗi phải nói với các bạn rằng, thưa các hành khách, động cơ thứ
ba của chúng ta vừa hỏng. Nhưng đừng lo lắng – chúng ta vẫn còn
một động cơ tốt, và chúng ta sẽ bay tới Chicago. Điều duy nhất là
chúng ta sẽ trễ ba giờ.”

Mọi người vẫn bình tĩnh… trừ người đàn ông ở ghế 12D.

“Nếu tôi lỡ cuộc họp này,” anh ta nói to đến mức mọi người trên
máy bay đều nghe thấy, “hãng hàng không này sẽ nhận được cuộc
gọi từ luật sư của tôi!”

Mười phút sau một cú xóc còn khủng hơn nữa. “Ôi trời ơi!” cơ

trưởng hét lên. “Chúng ta vừa mất nốt động cơ thứ tư!”

“À, điều này mới tuyệt làm sao!” người đàn ông ở ghế 12D

gầm lên. “Giờ thì chúng ta sẽ ở trên đây suốt cả ngày!”

Tất nhiên, đây là kịch bản có khả năng tệ nhất; người đàn ông đang tận
số. Nhưng anh ta không nhận ra là mình tận số bởi anh ta tính toán các
sự kiện bằng một thước đo sai lầm – lịch trình của anh ta thay vì sự
sống. Một kiểu nhìn thiển cận lan tràn khắp cuộc sống của chúng ta.
Thật dễ chìm trong những chuyện nhỏ mà bỏ qua bức tranh lớn hơn.
Có thể mọi chuyện lạc quan hơn bạn nghĩ hoặc sẽ đen tối hơn. Nhưng
bạn sẽ không bao giờ biết trừ phi bạn lùi lại một bước mỗi lần và xem
xét chuyện gì đã xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.