ĐỒI THỎ - Trang 141

Richard Adams

Đồi Thỏ

Dịch giả: Hồng Vân

Chương 17

Cái Bẫy Sáng Loáng

Khi cánh đồng xanh bung ra như cái nắp
Để lộ nhiều hơn điều cất giấu bên trong
Những điều khó chịu
Và nhìn kia! Phía sau, không âm thanh tiếng động
Rừng cây rùng rùng đến gần và đứng lại
Trong sự đi lên đầy chết chóc
Và cái then cửa trượt đi trên đường rãnh
Ngoài cửa sổ là chiếc xe tải nhẹ của người dọn đồ da đen
Chợt hiện ra một cách bất thần và vội vã
Là những người phụ nữ mang kính râm. những nhà phẫu thuật lưng gù
Và người cắt tóc.

Nhân chứng của W.H. Auden

Trời lạnh, se lạnh và cái trần làm bằng xương. Trần được làm từ những
cành thủy tùng nhỏ đan chéo vào nhau. Những cành cây nhỏ cứng quèo đan
vào nhau, trong và ngoài, trên và dưới, cứng như băng có điểm thêm nhiều
quả màu đỏ bầm. "Nhanh lên, Cây Phỉ," giọng của Anh Thảo Vàng.
"Chúng ta sẽ ngậm những quả thủy tùng trong miệng để mang về mà ăn khi
ở trong hang lớn. Các bạn của anh sẽ phải học cách làm nếu như họ muốn
làm giống chúng ta. "Không! Không!" Thứ Năm kêu thất thanh, "Đừng
Cây Phỉ." Nhưng kìa Tóc Giả đã tới, lách qua lách lại trong đám cây cành,
miệng ngậm đây dâu. "Coi này," Tóc Giả nói "tôi có thể làm được. Tôi sẽ
chạy đường kia. Hỏi tôi ở đâu đi Cây Phỉ! Hỏi tôi ở đâu, hỏi tôi ở đâu! "
Rồi chúng chạy đường khác, chạy mãi, không tới cánh đồng thỏ mà đến
những cánh đồng băng giá, rồi Tóc Giả nhả những quả thủy tùng trong
mồm xuống đất - từng hạt đỏ máu, đỏ như máu và cứng như dây thép gai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.