ĐỒI THỎ - Trang 159

cả bọn đã trở nên thận trọng hơn, nhạy bén hơn - một đàn thỏ ngoan cuờng,
lì lợm, hiểu nhau và phối hợp cùng nhau. Không còn những cuộc cãi vã
nữa. Sự thật về cánh đồng thỏ là một cú sốc tàn nhẫn nhưng nhờ vậy chúng
trở nên gần gũi nhau hơn, tin tưởng vào nhau và biết cách trân trọng khả
năng của mỗi người. Bây giờ chúng biết rằng cuộc sống của chúng phụ
thuộc vào chính những điều này chứ không phải bất cứ một điều gì khác, và
chúng sẽ không lãng phí bất cứ thứ gì mà chúng đã phải vất vả cùng nhau
mới có được. Bất chấp những nỗ lực của Cây Phỉ bên chiếc bẫy, không chú
nào trong bọn mà không đau buồn khi nghĩ rằng Tóc Giả đã chết và tự hỏi,
như Mâm Xôi, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với chúng. Nếu không có
Cây Phỉ, Mâm Xôi, Gạc Nai và Nồi Đất thì Tóc Giả chắc chắn đã chết rồi.
Thiếu đi bản tính quật cường của mình, Tóc Giả có lẽ cũng không thể sống
nổi, bởi vì ai khác trong bọn chúng có thể kiên quyết không nằm lại mà vẫn
lên đường sau khi đã chịu đựng những đau đớn khôn cùng như thế? Bây
giờ thì không còn ai thắc mắc gì về sức mạnh của Tóc Giả, về tầm nhìn của
Thứ Năm, về sự khôn ngoan của Mâm Xôi và cả quyền lực của Cây Phỉ
nữa. Khi bọn chuột kéo đến, Gạc Nai và Xám Bạc đã vâng lệnh Tóc Giả
mà đứng ra cản bọn chuột. Những chú còn lại thì răm rắp đi theo Cây Phỉ
khi chú đánh thức chúng dậy, không một lời giải thích bảo chúng hãy mau
ra bên ngoài nhà kho. Sau đó, Cây phỉ nói rằng chẳng có gì đáng nói trong
chuyện này và cả bọn hãy băng qua đồng cỏ, thế là dưới sự chỉ đạo của
Xám Bạc chúng đi qua đồng cỏ, có Bồ Công Anh đi trước thăm dò. Và khi
Thứ Năm nói rằng cái cây sắt kia là vô hại thì tất cả đều tin chú.
Dâu Tây đã có một khoảng thời gian khó khăn. Nỗi khổ riêng khiến chú
trở nên mụ mị, bất cẩn và chú day dứt khôn nguôi về cái vai trò của mình ở
chốn cũ. Bản thân chú thì ẻo lả, lười biếng và quen được ăn ngon hơn là
chú có can đảm thừa nhận. Tuy vậy, chú không dám mở miệng than phiền,
đơn giản là bởi vì chú quyết định sẽ chứng tỏ những gì mình có thể làm và
không muốn bị bỏ lại phía sau. Chú cũng tỏ ra là mình hữu ích khi ở trong
rừng vì có khả năng thích ứng với rừng rậm tốt hơn những chú còn lại.
"Anh biết đấy, rồi Dâu Tây sẽ ổn thôi, nếu chúng ta cho cậu ấy cơ hội,"
Cây Phỉ nói như thế với Tóc Giả khi chúng dừng lại bên hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.