ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 422

– Nó đã chạy trốn! Đại Quỷ thét lớn, bắt lại! Giết!...
Trắng bệch vì giận dữ, ông ta lấy tay chỉ một vết tét rộng lớn há

miệng toác hoác ở bên hông chiếc lều.

Trong lúc chàng bắt bọn địch thủ phải nể sợ không dám tiến lên,

Roland dùng chiếc dao găm nắm chặt trong bàn tay trái để cắt rách
vách lều, và đúng vào lúc sắp sửa bị nguy hiểm, chàng đã biến mất do
nơi chỗ tét mà chàng vừa đâm thủng suốt theo chiều dài, với một nỗ lực
điên cuồng.

Chiếc lều phút chốc trống trải.
Hàng trăm binh sĩ bắt đầu đi lục soát những bụi cây sồi rậm rạp...

Mọi cuộc tìm kiếm tỏ ra vô ích: Roland đã mất tăm.

Cơn giận của Jean de Médicis thật là ghê gớm. Tất cả những gì ông

biết được về lời chửi rủa, ông đều gào thét lên.

Nhưng là con người biết suy tính, hơn nữa đã uống rượu hơn bình

thường, cảm thấy mí mắt nặng chĩu, nên ông để dành về sau cuộc trả
thù đối với kẻ đào tẩu, và nhảy lên một chiếc ghế bố, ông nằm ngủ mê
man.

Theo lệnh được dặn trước, đến rạng đông ông được đánh thức dậy.
Ông vội lên ngay mình ngựa, cùng với vài sĩ quan, chỉ dắt theo độ

chừng một trăm kỵ sĩ, ông đi thẳng về hướng Governolo mà những
thành lũy đứng sừng sững cách doanh trại độ nửa dặm đường.

Trước hết ông hỏi thăm xem người ta có tìm gặp kẻ đào tẩu không và

được trả lời là không tìm thấy một dấu vết nào cả. Ông lắc đầu vừa càu
nhàu:

– Roland Candiano đã hăm dọa ta, ông ta xúc phạm ta ghê gớm. Ta

sẽ tìm ra ông ta. Và đến ngày đó, ông ta sẽ chịu đựng cùng một khổ
hình như là người cha.

Nói xong, ông thúc ngựa chạy thẳng đến các thành lũy.
Jean de Médicis đã quyết định cho lệnh tấn công pháo đài Governolo

vào ngày mai hoặc là ngày mốt. Câu chuyện phiêu lưu ban đêm đã hối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.