ĐƠN PHƯƠNG - Trang 200

đó.

Anh vào phòng ngủ, cởi bộ đồ đang mặc ra, chừa lại chiếc áo phông và

quần đùi, rồi ngả lưng xuống giường. Trong đầu anh đang tua lại cuộc nói
chuyện với Hirokawa Yukio.

Tetsuro nghĩ anh ta nói thật lòng. Trong thâm tâm anh ta, Mitsuki là một

người vợ và một người mẹ tốt. Vì thế mà anh ta vẫn cố gắng tìm kiếm cho
dù cô đã bỏ nhà ra đi hơn một năm.

Tetsuro nhớ lại gương mặt của Yuuri. Có lẽ việc mẹ bỏ nhà đi phần nào

khiến cậu bé bị tổn thương, nhưng cảm giác nó vẫn lớn lên bình thường
như không có chuyện gì xảy ra. Lý do có thể là nó chưa bao giờ nghe thấy
bố nói xấu mẹ.

Anh ta chắc là kiểu người như thế. Nếu Mitsuki quay trở lại với con

người chân thật đó thì cũng tốt...

Nhưng như vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên vô nghĩa. Cuộc sống hôn nhân

mà Hirokawa cảm thấy thỏa mãn chỉ khiến Mitsuki thêm khổ sở trong vai
trò mà cô phải đóng giả. Không có lý do gì để ép cô trở lại cuộc sống đó cả.

Chẳng biết từ lúc nào mí mắt Tetsuro đã sụp xuống. Gần đây không có

tối nào anh được ngủ yên. Anh ngửi thấy mùi gì đấy, thứ mùi hòa lẫn với
mùi ở tấm nệm Mitsuki đã dùng. Cả không khí trong căn phòng này cũng
vậy. Tối hôm qua Mitsuki đã ngủ ở đây.

Anh mở hé mắt trong lúc trở mình. Thứ đập vào mắt anh là chiếc áo

phông cổ tròn Mitsuki mặc thay cho đồ ngủ.

Sau khi nhìn chằm chằm một lúc, anh kéo nó lại và đưa lên mũi ngửi.

Một mùi hương thật khác thường. Không phải mùi xà phòng, cũng không
phải mùi nước hoa.

Đột nhiên có tiếng mở cửa.
Anh ngóc đầu dậy. Mitsuki đang đứng trước cánh cửa mở toang.
“À... về rồi hả?”
“Bọn tớ đi mua ít đồ, mới về tức thì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.