ĐƠN PHƯƠNG - Trang 363

Từ Nogata đến Odaiba, đường đi khá khó khăn. Không những phải di

chuyển bằng nhiều chặng mà còn phải sử dụng dịch vụ vận chuyển tự động
Yurikamome. Mitsuki không đề cập đến thời gian gặp nhưng Tetsuro muốn
khởi hành càng sớm càng tốt. Anh quay lại đại lộ Kannana và bắt taxi.
Ngay khi lên xe, anh liền gọi điện thoại thông báo huỷ công việc tối nay.

Vòng đu quay nằm ở Pallete Town của Odaiba. Dù là ngày thường

nhưng ở đây vẫn rất đông người. Khách tham quan chủ yếu là những cặp
tình nhân trẻ.

Khi Tetsuro đến chỗ đu quay thì đồng hồ chỉ hơn năm giờ chiều một

chút. Bầu trời đã tối sầm. Dường như mọi người chỉ chờ có thế để bắt đầu
đứng xếp hàng trước đu quay, tất nhiên là với mục đích ngắm cảnh đêm.

Mười phút trôi qua, cuối cùng điện thoại của anh đã kêu.
“Cậu đã đến chỗ đu quay chưa?” Mitsuki hỏi ngay.
“Tớ đến rồi. Cậu ở đâu?”
“Đừng vội vàng như thế, QB. Trước tiên cậu hãy đứng xếp hàng đã.”
“Các cậu cũng sẽ đến đây chứ?”
“Đúng vậy. Ở trên đu quay sẽ không có ai nghe thấy chúng ta nói

chuyện.”

“Tớ hiểu rồi.”
Tắt điện thoại, Tetsuro đứng vào cuối hàng. Phía trước anh là một cặp

đôi đang nắm tay nhau trò chuyện vui vẻ.

Dòng người xếp hàng gấp khúc đến mấy chục lần. Tetsuro vừa bước lên

theo người khách phía trước vừa ngắm nhìn xung quanh. Mitsuki sẽ xuất
hiện từ chỗ nào nhỉ, anh hoàn toàn không thấy bóng dáng cô đâu.

Cuối cùng anh đã đứng trước máy bán vé tự động. Tetsuro đành phải

mua vé khi người phụ trách ở đó nhắc nhở. Giá vé một người là chín trăm
yên. Cabin đu quay nằm ngay bên cạnh lối lên cầu thang. Anh bắt đầu sốt
ruột. Nếu một mình anh lên đu quay thì thật vô nghĩa.

Ngay lúc ấy điện thoại di động lại reo lên.
“A lô, tớ đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.