ĐÔNG CUNG - Trang 214

người đã ngã xuống đều là cao thủ cấm vệ quân, bệ hạ cải trang vi hành, hộ
giá người ắt toàn hộ vệ võ công cao cường. Giờ đây họ bị giết sạch, gã thích
khách này võ nghệ tất khó lường lắm, tôi quả thực không dám mưởng
tượng. Nhưng mà Lí Thừa Ngân đã nhặt một chuôi kiếm lên, thế rồi đứng
bật dậy, đuổi theo phóng thẳng qua cửa sổ.

Tôi lớn tiếng gọi: “A Độ!” Chẳng rõ A Độ chạy biến đi đằng nào, tôi nhớ

sự tình lần trước, bụng lo ngay ngáy giờ A Độ an nguy thế nào. Lại thêm
nỗi hoang mang thay cho Lí Thừa Ngân, võ công gã thích khách kia khó
lường lắm, muốn giết tôi và Lí Thừa Ngân việc ấy thực dễ như bỡn. Tôi
cũng lượm 1 thanh kiếm giữa vũng máu, lao ra khỏi cửa sổ theo hắn, tự nhủ
muốn giết cứ giết, cùng lắm thì liều cái mạng này.

Phía sau là một khoảnh sân nho nhỏ, chính giữa có đắp núi đá, những hòn

đá ấy chuyển đến từ nơi phương nam xa lắc xa lơ, chồng đống giữa vườn để
đỡ mấy cây hoa, giờ tiết đang lạnh, cây cối vẫn trụi lủi. Rẽ qua núi đá, Lí
Thừa Ngân chợt đứng sững lại, chắp tay kéo tôi giật lùi trở lại nấp sau
người hắn. Sỏi đá dưới chân lồi lõm gồ ghề, tôi ngây ngô dán mắt trên gáy
hắn, tự dưng nhớ đến lần đụng độ thích khách trước đó, hắn cũng đẩy tôi ra
như thế này, có thứ cảm xúc bao gồm chua chát quyện lẫn ngọt bùi đang
dấy lên trong lòng mà tôi không biết nên gọi tên nó thế nào. Tôi kiễng chân
nghển cổ phóng tầm mắt nhìn quanh, qua bờ vai hắn, tôi thấy đằng nọ có
đến vài gã mặc đồ đen đang giằng co vây hãm một kẻ bịt mặt kín mít, võ
công người đứng đầu phe vận đồ đen có vẻ khá cao cường, thế nhưng rõ
ràng hắn không phải đối thủ xứng tầm với thích khách, phe mặc đồ đen đều
là những cao thủ đứng đầu cấm vệ quân, trước mắt tuy đều dính trọng
thương, song vẫn chiến đấu ngoan cường. Gã thích khách kia một tay lăm
lăm kiếm, tay kia khống chế thêm 1 người, người nọ chính là bệ hạ. Mặc dù
thích khách chỉ một tay cặp chặt cổ tay bệ hạ, tay kia dùng kiếm, kiếm pháp
tung ra vẫn nhanh như chớp không gì sánh kịp, mỗi đường kiếp xuất chiêu
đều vạch lên thân thể phe đồ đen một vết thương chí mạng. Nhờ có ánh
trăng, tôi mới nhận ra trên núi đá loang lổ những vệt máu tươi bắn tung tóe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.