ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 269

[

←96

]

Tại gò Ngũ-trượng, Khổng-Minh đã chết. Tư-Mã Y trông mấy ngày không thấy binh Thục ra
khiêu-chiến, lòng nghi-hoặc, sai người thám-thính mới biết chỉ còn trại không. Tư-mã Y cùng
hai con dẫn quân đuổi theo. Vừa tới chơn núi, nghe tiếng nổ vang, rồi quân Thục reo-hò, quay
cờ trở lại, đẩy một cỗ xe bốn bánh, có Khổng-Minh chít khăn lụa cầm quạt lông ngồi ngất-
ngưởng. Có cả lá cờ : « Hán Thừa-tướng Vũ-hương-hầu Gia-cát Lượng ». Tư-mã Trọng Đạt
hồn phi phách lạc, tưởng mắc mẹo, giày-xéo quân mà chạy đến mấy chục dặm mới dám
ngừng.

Vài hôm sau, được tin báo : « Lúc quân Thục đi xa, mới kéo cờ trắng, khóc vang trời vì
Khổng-Minh đã chết thật. Khi rút quân, Khương Duy ở lại sau với một ngàn lính để chặn hậu.
Khổng-Minh ngồi trên xe hôm đó là người bằng gỗ ». Vì vậy trong Tây-thục mới có câu hát :
« Gia-cát chết còn đuổi Trọng-Đạt sống chạy ».

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.