ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 163

- Thì bà chả vừa bảo thế thôi!

Thằng Hữu vẫn hồn nhiên nhưng thình lình mặt nó cũng đỏ tía lên. Bà

cụ Vuông âu yếm nhìn hai đứa, bà giật mình biết chúng nó đã lớn. Bà đổ
giọng ngọt ngào:

- Cha bố các anh các chị, biết thẹn với nhau rồi đấy!

Và câu chuyện của ba bà cháu cứ thầm thì dưới căn nhà đầy gió nam

mát lịm.

***

Những ngày hè cũng qua nhanh, năm học cuối cấp vèo đấy đã vào

những ngày ôn thi bề bộn đầy vất vả. Cũng lại vào lúc tàu bay của Mỹ bắn
phá nhiều hơn, có hôm nó còn thả pháo sáng cả ban đêm. Đám trẻ phải
tranh thủ học cả giờ nghỉ trưa, hôm nào nhiều bài vở chúng phải mang đèn
xuống tăng xê che kín cửa lại để học bài. Thấy các cháu vất vả, bà cụ
Vuông xót ruột lắm. Bà gắng leo qua những cơn bệnh tật để phục vụ các
cháu học hành. Hôm nay đi làm đồng về bắt được một giỏ cua đầy, bà bỏ
vào cối giã, nấu đầy một nồi canh cua với rau mùng tơi. Nồi canh chín, bà
múc ra hai cái loa đầy, việc vừa xong thì đám trẻ cũng đi học về. Thấy mâm
bàn đã dọn sẵn, hai bát canh cua tỏa hơi thơm ngậy, thằng Tùng reo lên như
có hội và nó quẳng sách vở vào bàn ngồi sà ngay vào cái mâm. Cái Dần bĩu
môi bảo:

- Chỉ được cái háu ăn, không nhìn bà còn mồ hôi vã vượi dưới bếp kia

à?

- Thì tao mới ngồi vào đây chứ đã đụng chạm gì đến bát đũa đâu.

Thằng Tùng chống chế. Cái Dần chỉ đưa mắt lừơm. Thấy cái Dần im,

thằng Tùng lại nhăn nhở cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.