DÒNG MÁU - Trang 294

hơi kỳ quặc một chút nếu anh đi mà không có cô dâu mới của mình?
Elizabeth gật đầu và nói:
- Vâng, dĩ nhiên.
Mình thật ngốc, nàng tự nhủ. Đây là ý kiến của mình cơ mà. Đó chỉ là một
sự dàn xếp, không phải là một cuộc hôn nhân. Mình không có quyền đòi
hỏi bất cứ điều gì ở Rhys. Thế nhưng, một giọng nói rất nhỏ bên trong nàng
nói, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra…
***
Khi hai người xuống máy bay tại sân bay Galeao, không khí nóng lên một
cách đáng kinh ngạc và Elizabeth nhận ra ở đó đang là mùa hè. Một chiếc
Mercedes 600 đang chờ họ. Tài xế là một chàng trai da đen gầy gò khoảng
gần ba mươi tuổi. Khi họ lên xe, Rhys hỏi người tài xế:
- Luis đâu?
- Luis bị ốm, thưa ông Wilhams. Tôi sẽ lái cho ông và bà Williams.
- Nói với Luis tôi hy vọng cậu ta sớm bình phục.
Người tài xế ngắm nhìn họ qua gương chiếu hậu và nói:
- Vâng.
Nửa giờ sau họ đã lái xe đến khu vực dạo mát, trên những viên đá lát
đường nhiều mầu sắc dọc theo bãi biển Copacabana. Họ dừng lại trước
khách sạn hiện đại Princessa Sugarloaf và một lát sau hành lý của họ đã
được đưa vào. Họ được dẫn đến một căn buồng rộng lớn với bốn phòng
rộng mênh mông nhìn xuống biển. Hoa đầy trong các phòng được cắm
những chiếc bình bạc, cùng rượu champagne, whisky và sôcôla. Viên quản
lý khách sạn đích thân đưa họ về buồng.
- Nếu có chuyện gì chúng tôi có thể làm cho ông bà - bất cứ chuyện gì - tôi
xin đích thân phục vụ ông bà hai tư giờ mỗi ngày. - Và ông ta vừa cúi chào
vừa bước ra.
- Họ thân thiện quá, - Elizabeth nói.
Rhys cười to và trả lời.
- Họ phải như thế. Em sở hữu khách sạn nầy mà.
Elizabeth cảm thấy mặt đỏ bừng.
- Ồ. Em… em không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.