DÒNG MÁU - Trang 329

cả cửa sổ và cửa ra vào đã được khoá. Không còn ai khác trong căn nhà.
Khi họ trở lại phòng khách ở tầng dưới, thám tử Campagna nói:
- Xin bà cho phép tôi được gọi về trụ sở.
- Dĩ nhiên, - Elizabeth đáp. Nàng dẫn ông ta vào phòng làm việc.
Ông ta nhấc ống nghe lên và quay số.
Một lát sau ông ta nói:
- Thám tử Campagna đây. Chúng tôi đang ở tại biệt thự. Tôi sẽ ở đây suốt
đêm nay. Ông có thể cho xe tuần đến đậu ở trước cửa nhà.
Ông ta nghe một lúc rồi nói lại vào điện thoại:
- Bà ấy vẫn ổn. Chỉ hơi mệt chút thôi. Tôi sẽ báo cáo lại sau. - Rồi ông
ta gác máy.
Elizabeth ngồi vào một chiếc ghế. Nàng cảm thấy căng thẳng và hồi hộp,
nhưng nàng biết rằng ngày mai sẽ còn tồi tệ hơn. Hơn nhiều. Nàng sẽ được
an toàn nhưng Rhys sẽ phải hoặc vào tù hoặc chết. Không hiểu sao, bất
chấp tất cả những gì anh đã làm, nàng cũng không sao chấp nhận nổi ý nghĩ
đó.
Thám tử Campagna nhìn nàng với vẻ quan tâm.
- Tôi có thể uống một tách cà phê! - ông ta nói. - Còn bà?
Nàng gật đầu.
- Tôi cũng uống một chút. - Nàng từ từ đứng lên.
- Bà cứ ngồi đó, bà Williams. Vợ tôi vẫn thường nói tôi là người pha cà phê
cừ nhất trên thế giới.
Elizabeth cố gắng mỉm cười.
- Cám ơn ông. - Nàng ngồi xuống với vẻ biết ơn.
Nàng đã không nhận ra mình kiệt sức đến thế nào. Giờ đây, lần đầu tiên
Elizabeth thấy rằng có một sự lầm lẫn nào đó trong suốt cuộc điện đàm với
Alec, một lời giải thích nào đó, rằng Rhys là vô tội. Thậm chí khi nàng
đang chạy trốn, nàng vẫn cố níu kéo một ý nghĩ rằng anh không giết bố
nàng rồi ân ái cùng nàng và lại cố giết nàng. Phải là một con quái vật mới
thực hiện được những việc như vậy. Và nàng cố giữ tia hy vọng mong
manh đó như một đốm sáng nhỏ lập loè trong lòng. Đốm sáng ấy đã tắt
ngấm khi thám tử Campagna nói "ông ấy đang chạy trốn, nhưng sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.