DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 113

scope lên quan sát hai bên bờ Hiệu cảm thấy trong gió có hơi nước man
mát.
Trời sắp mưa
Lẩm bẩm ba chữ trên anh rời chỗ ngồi leo xuống hầm. Lát sau anh ôm theo
một đống poncho phân phát cho nhân viên. Không thích bị ướt Tánh vội
đóng kín khung cửa lộ thiên của phòng lái. Căn phòng nhỏ trở nên ẩm ướt
và khó thở khiến cho Hiệu đổ mồ hôi. Trùm cái poncho anh leo lên mui
ngồi hứng mưa. Gió thổi phần phật. Nước mưa tạt vào mặt rát rạt. Nước
theo chỗ hở từ từ thấm vào người. Hiệu chợt nhớ tới Hoàng, thằng bạn thân
đang ở Biệt Động Quân. Hơn tháng trước anh nhận được thư của nó cho
biết đang ở Dầu Tiếng. Nó không nói nhiều nhưng bao nhiêu điều nó viết
trong thư cũng đủ cho anh hình dung ra những gian nan, khổ cực và nguy
hiểm của một người lính chiến. Đã đành là mỗi người người lính chiến đấu
hay phục vụ tổ quốc tùy theo khả năng và vị thế của mình; tuy nhiên người
lính chiến như Hoàng là biểu tượng cho sự hy sinh cao độ đáng cho mọi
người tri ân và cảm phục.
Alpha 12 đây Bravo... Nghe rõ trả lời...
Tánh mở nắp phòng lái đưa ống nói cho Hiệu.
Alpha 12 nghe Bravo...
Không biết Bravo nói gì mà Hiệu khi nghe xong lại im lặng. Anh rời chỗ
ngồi đi vào phòng mở bản đồ soi đèn nhìn giây lát mới ngước lên hỏi Tánh.
Mấy giờ rồi?
7 giờ rưởi anh
Mình đang chạy bao nhiêu?
1000 anh...
Hơi gật đầu Hiệu nói nhỏ.
Tăng lên 1500 đi... Mình phải tới Hiệp Hòa trước 8 giờ để đón lính của sư
đoàn 25...
Tánh đẩy cần ga và máy tàu rú lên. Chiếc Alpha 12 đội mưa lướt gió lầm lì
chạy về hướng Hiệp Hòa. Hơn 7 giờ tàu chạy ngang qua căn cứ Trà Cú.
Đèn sáng mập mờ. Con sông Vàm Cỏ Đông đánh một vòng cua khá lớn
chuyển hướng về bên phải rồi sau đó lại chuyển về bên trái. Hiệu nhìn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.