DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 118

Em là du đãng sao anh không nghe em chưởi thề... Thường thường...
Hít hơi thuốc nhả khói ra từ từ Tánh cười nhìn Hiệu.
Đó là điều người ta nghĩ lầm về du đãng. Nó có nhiều hạng thưa anh...
Hiệu nhìn vào hai bên bờ.
Anh có quen một người cũng là du đãng và cũng ở Khánh Hội...
Ai... Anh nói tên là tôi biết liền...
Em biết Của Điên?
Hiệu cười cười khi thấy Tánh há hốc miệng nhìn mình. Lát sau Tánh thở
khì.
Biết chứ sao không biết anh. Anh Của hiền và thương em út lắm...
Hiệu gật đầu nhớ tới người bạn vong niên, tính tình phóng khoáng và ăn
nói có duyên. Của không uống rượu nhiều nhưng lại thích ngồi trong bàn
rượu để tán dóc và chọc cười bạn bè. Không ai có thể nghĩ một người hiền
lành, vui vẻ và con nhà gia giáo như anh lại là du đãng.
Mình tới đâu rồi anh?
Tánh búng tàn thuốc xuống nước. Hiệu nhìn vào xóm nhà cất dọc theo bờ
sông.
- Hiệp Hòa... Chắc bảy giờ tối mình mới về tới Lương Hòa...
Hiền, Ba Chung, Hiệu và Tất ngồi quanh cái bàn hình chữ nhật trong văn
phòng xã.
Chi khu báo cho tôi biết là họ ghi nhận được sự chuyển quân của địch về
quận Đức Hòa...
Đông không cô Hiền?
Hiệu hỏi gọn. Hiền liếc nhanh Ba Chung như có ý để cho vị đại đội trưởng
nghĩa quân trả lời câu hỏi của Hiệu.
Khá đông. Có thể lên tới hai ba đại đội hoặc một tiểu đoàn. Dường như tụi
nó định làm cái gì. Hiệu cũng biết nếu lấy được Lương Hòa thằng Mười
Tình có thể tấn công quận lỵ Bến Lức đồng thời uy hiếp quốc lộ 4 nhất là
cầu Bến Lức để làm gián đoạn giao thông từ miền tây lên Sài Gòn...
Căn phòng họp nhỏ hẹp chìm vào im lặng. Tằng hắng tiếng nhỏ Hiền lên
tiếng.
Được tăng viện thêm lính thời Mười Tình có thể đánh lấy Lương Hòa một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.