DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 120

sang chuyện khác.
Anh phải đi ra quận. Em đi hông?
Dạ hông. Em ráng làm cho xong công chuyện để về nhà sớm...
Ba Chung gật đầu bước ra cửa. Hiền trở vào phòng của mình. Ngồi trên ghế
nàng nhìn ra khung cửa sổ. Ngồi đây nàng có thể nhìn thấy gần hết con
đường làng. Xa về bên trái là ngôi nhà thờ màu trắng với cây thánh giá
vượt cao lên khỏi các ngọn dừa lão. Xế ngôi quán của bà Hai Nhàn về bên
mặt là ngã ba. Một đường đi về bờ sông, một đường quẹo vào nhà thờ còn
rẽ phải đi về Lương Bình và xa hơn nữa là Đức Hòa. Chiếc máy phát thanh
vẳng ra một điệu nhạc buồn buồn.

- Chiều trên phá Tam Giang
anh chợt nhớ em
nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ
đến bất tận
em ơi
em ơi


Giờ này thương xá sắp đóng cửa
người lao công quét dọn hành lang
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Sàigòn Sàigòn giờ giới nghiêm
ôi Sàigòn Saigòn mười một giờ vắng yên
ôi em tôi Sàigòn không buổi tối


Giờ này có thể trời đang nắng
em rời thư viện đi rong chơi
hàng cây viền ngọc thạch len trôi
nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối
căn phòng nhỏ cao ốc vô danh
rồi nghĩ tới anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.