DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 136

Người khách lên tiếng trong lúc đi tới cái bàn đặt cạnh cửa sổ.
Chào chú... Chú uống cái gì?
Bà Hai Nhàn lên tiếng. Người khách cười.
Bác cho tui ly cà phê đá...
Lát sau bà Hai Nhàn đặt ly cà phê đá ngay trước mặt khách kèm theo câu
hỏi.
Chú ở đâu tới?
Vịnh hơi cau đôi mày rậm. Xuyên qua câu hỏi bà chủ quán cho biết hắn là
người lạ mặt ở chỗ khác tới. Có lẽ biết sự thắc mắc của khách nên bà Hai
Nhàn nói liền.
Chú đừng lấy làm lạ. Mấy đứa ở đây tôi biết mặt hết trơn hết trọi...
Tay quậy cà phê người khách cười trả lời bằng giọng trầm và từ tốn.
Tui tên Vịnh, ở bên Đức Hòa...
Liếc một vòng quanh cái quán vắng Vịnh tiếp.
Chắc lúc này buôn bán ế ẩm...
Hiểu ý Vịnh bà Hai Nhàn cười góp chuyện.
Ế ẩm thì cũng ế ẩm nhưng cũng đủ cho tui đấp đổi qua ngày. Chú mua bán
cái gì vậy?
Vịnh cười cười hớp ngụm cà phê xong mới nói.
Tui qua đây để mua thơm, dừa rồi đem về bán lại cho bạn hàng ở bên Đức
Hòa...
Vậy hả... Thời buổi này mần ăn khó quá... Đánh nhau tùm lum...
Dạ... Chiến chinh nên cái gì cũng khó khăn và mắc mỏ. Đường xá thời bị
đặt mìn hay đấp mô. Ở đây qua Đức Hòa gần xịt mà nhiều khi tui phải đi
vòng lên miệt Bình Chánh, Sài Gòn rồi mới đi Đức Hòa được...
Bà Hai Nhàn gật đầu.
Già này cũng có nghe mấy đứa trẻ nói...
Vịnh quẹt diêm đốt điếu thuốc, bập bập vài hơi rồi nhả khói ra xong mới
cười hỏi.
Con cháu của bác chắc cũng đi lính?
Bà Hai Nhàn liếc nhanh Vịnh đoạn nói một câu vô thưởng vô phạt.
Ừa... Thời tụi nó cũng đi lính... Bên này cũng có mà bên kia cũng có...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.