DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 139

nào Vịnh và Mười Tình tấn công vào làng, Hiền sẽ dẫn tiểu đội của mình
đánh sấn vào ngang hông của địch trong lúc Hiệu sẽ sử dụng hỏa lực của
tàu để yểm trợ cho hai cánh quân. Tuy nhiên hai đêm đã qua mà chưa có gì
xảy ra khiến lính nghĩa quân và lính trên tàu đều tỏ ra mỏi mệt và chán nản.
Mấy giờ rồi Hiền?
Hiệu hỏi nhỏ. Cô xã trưởng của làng Lương Hòa cười thành tiếng ngắn.
1 giờ... Anh không có đeo đồng hồ hả?
Không...
Tại sao?
Cầm nó rồi...
Hiền quay người thì thầm vào tai Hiệu.
Anh hư quá... Anh biết hôn?
Biết... Má anh nói anh phải có vợ mới nên người được...
Thì anh lấy vợ đi...
Ai thèm lấy anh...
Nói xong Hiệu quay sang nhìn. Anh thấy một ánh mắt long lanh sáng trong
đêm tối.
Nếu có người thèm thời anh nghĩ sao?
Hiệu cười nhỏ.
Ai?
Ai biết...
Hiền trả lời thật nhỏ. Hiệu ngửi được mùi hương nồng nàn tỏa ra từ thân
thể của cô bạn gái. Tuy chậm chạp nhưng tình cảm giữa hai người đã vượt
qua giới hạn bạn bè để từ từ trở thành tình yêu. Hiểu biết và thông cảm vả
lại cùng đứng chung chiến tuyến chống cộng sản cho nên hai người rất thân
thiết và quí mến nhau. Họ cũng có những khác biệt phát sinh từ giáo dục
gia đình và hoàn cảnh sống, tuy nhiên họ chấp nhận sự khác biệt này với hy
vọng là tình yêu sẽ khiến cho họ gần nhau hơn để san bằng những dị biệt
này.
Anh đi xuống hầm hút thuốc. Hiền đi không?
Đi... Em khát nước...
Đôi bạn lần lượt chui vào khung cửa hẹp. Hiệu dùng đèn bấm soi cho Hiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.