DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 140

thấy chiếc cầu thang để xuống hầm tàu. Ngồi rụt chân lên cái ghế làm bằng
hai thùng đạn đại liên chồng lên nhau Hiền cười.
Có chuột không anh?
Hiệu trả lời trong lúc rót nước vào cái ly nhựa.
Có... Hiền sợ chuột hả?
Đón lấy ly nước hớp một ngụm nhỏ Hiền cười.
Em không sợ mà em ớn... nhất là chuột con. Nó mềm mềm, đỏ hỏn thấy mà
ghê...
Cười hắc hắc Hiệu đùa.
Anh tưởng Hiền sợ đàn ông hơn sợ con chuột...
Nhìn chăm chú vào mặt ông thuyền trưởng Hiền nói một câu khiến cho
Hiệu phải bật thành tiếng cười dù đang bận đốt thuốc.
Đàn ông dễ thương như anh thời Hiền không sợ...
Hiệu cười cười.
Anh dễ thương mà khó nuôi...
Đưa trả cái ly không lại cho Hiệu Hiền nói nửa thật nửa giỡn.
Không sao... Em đủ sức nuôi đủ năm con với một chồng...
Hít hơi thuốc rồi nhả khói ra từ từ xong Hiệu bật cười vui vẻ khi nghe câu
nói của Hiền. Dụi tắt điếu thuốc anh đứng dậy. Hiểu ý Hiền cũng bước tới
cầu thang. Đặt một chân lên cầu thang nàng ngoái đầu xuống hỏi.
Anh chưa lên à?
Em lên trước đi. Anh đi sau...
Đứng bên cạnh cây cột cao của dàn radar Hiền im lặng nhìn vào trong bờ.
Hàng dừa đen thẫm. Thấp thoáng ánh đèn dầu. Mặt trăng vừa ló lên khỏi
rặng trâm bầu. Nước bắt đầu lớn khiến cho chiếc Alpha 12 phải quay mũi
về hướng Bến Lức.
Hiền đi ngủ đi. Vào giường của anh mà ngủ...
Hơi lắc lắc đầu Hiền nói nhỏ chỉ vừa đủ cho Hiệu nghe.
Hiền muốn nằm trên mui...
Mỉm cười trong bóng tối Hiệu thì thầm.
Nằm trên mui suơng xuống lạnh lắm...
Hiền hỏi nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.