DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 150

Giọng thiếu niên thuần khiết, nhưng ngữ điệu mang theo một loại mơ

màng ái muội câu nhân.

Vành tai Diệp Già Lam bị hô hấp của người nọ phả đến, nhanh chóng

bay lên một vệt hồng, phản xạ hình cung của cô chợt kéo dài, mất vài giây,
cô mới ý thức được từ này là để hình dung nước.

“…… nước vốn dĩ ngọt mà.”

Đường Ngộ nghiêng mắt nhìn cô, khoảng cách kéo ra một chút, anh ở

ngoài tầm mắt cô khẽ liếm môi dưới: “Cậu cũng vậy.”

“……”

Diệp Già Lam điên rồi.

-

Một đường trở về, Diệp Già Lam đều thất thần.

Lúc vào tiểu khu, cô đã tin lời Tạ Cảnh Phi nói.

Một nửa trước rối loạn nhân cách tìm kiêm chú ý —— anh là vì thi

cuối kì không tốt, nên mới khác thường như thế.

Vì trừ cái này, cô thật sự không thể nghĩ được lý do nào khác.

Lúc đến cửa nhà, Diệp Già Lam quyết định.

Cô phải giữ khoảng cách với Đường Ngộ trước khi anh bình thường

trở lại.

Kết quả mới vừa quyết định, lúc lấy chìa khóa mở cửa, cô lục tung hết

túi trên người cũng không tìm thây schiaf khóa đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.